Đã chót đưa lên ,đành phải dịch vậy....
Мои заморозят последние слёзы
Валерий Север-Чинёный
* * *
Смиряются реки, свиваются травы,
Уже облетают листвою дубравы.
Под небом осенним, дождливо-свинцовым,
Лечу в безнадёжность листочком кленовым.
На листьях деревьев не зелень, а бронза
И радости нет от осеннего солнца.
И дождь, моросящий, не майские ливни,
Повеяло с севера холодом зимним.
Что ищут ветра на распятии тропок?
Дорог нет назад, где был юн я и робок.
Осталось дождаться, когда же морозы,
Мои заморозят последние слёзы.
Ты счастьем и горем была окаянным,
И был от любви я к тебе, будто пьяный.
Когда же вдруг сердце моё отрезвело…
Лишь песни остались метелицы белой.
©Валерий Север-Чинёный, 2015
Những giọt lệ cuối cùng của tôi lạnh cóng
Valeri Sever-Trinhuonui
Sông lững lờ trôi, cỏ cây se sắt
Rừng sồi lá đã bắt đầu rơi
Mưa thu mờ, rắc bụi đầy trời
Cùng lá phong bay về miền tuyệt vọng.
Lá trên cây đã ngả màu vàng óng
Ánh nắng thu bớt rực rỡ hân hoan
Mưa bụi dăng thay mưa rào mùa hạ
Cái rét mùa đông từ phương bắc đã tràn
Gió tìm gì trên những ngã rẽ mòn ?
Nơi tuổi trẻ tôi qua đi rụt rè vụng dại
Chỉ còn biết chờ đến khi giá lạnh
Để làm đông những giọt lệ cuối cùng.
Cả hạnh phúc, khổ đau em cũng đã từng
Và anh đã yêu em như cơn say cuồng nhiệt
Chợt đến khi tim anh bừng tỉnh giấc…
Chỉ thấy quanh mình tuyết trắng du ca.
Мои заморозят последние слёзы
Валерий Север-Чинёный
* * *
Смиряются реки, свиваются травы,
Уже облетают листвою дубравы.
Под небом осенним, дождливо-свинцовым,
Лечу в безнадёжность листочком кленовым.
На листьях деревьев не зелень, а бронза
И радости нет от осеннего солнца.
И дождь, моросящий, не майские ливни,
Повеяло с севера холодом зимним.
Что ищут ветра на распятии тропок?
Дорог нет назад, где был юн я и робок.
Осталось дождаться, когда же морозы,
Мои заморозят последние слёзы.
Ты счастьем и горем была окаянным,
И был от любви я к тебе, будто пьяный.
Когда же вдруг сердце моё отрезвело…
Лишь песни остались метелицы белой.
©Валерий Север-Чинёный, 2015
Những giọt lệ cuối cùng của tôi lạnh cóng
Valeri Sever-Trinhuonui
Sông lững lờ trôi, cỏ cây se sắt
Rừng sồi lá đã bắt đầu rơi
Mưa thu mờ, rắc bụi đầy trời
Cùng lá phong bay về miền tuyệt vọng.
Lá trên cây đã ngả màu vàng óng
Ánh nắng thu bớt rực rỡ hân hoan
Mưa bụi dăng thay mưa rào mùa hạ
Cái rét mùa đông từ phương bắc đã tràn
Gió tìm gì trên những ngã rẽ mòn ?
Nơi tuổi trẻ tôi qua đi rụt rè vụng dại
Chỉ còn biết chờ đến khi giá lạnh
Để làm đông những giọt lệ cuối cùng.
Cả hạnh phúc, khổ đau em cũng đã từng
Và anh đã yêu em như cơn say cuồng nhiệt
Chợt đến khi tim anh bừng tỉnh giấc…
Chỉ thấy quanh mình tuyết trắng du ca.