Hãy Dịch Thơ Tiếng Nga !

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
и опять .... классика !!!
Có lần mình đã tự nhủ không động đến Классики nữa vì sợ các thế hệ trước đã dịch hết rồi, nhưng mà đọc thấy hay quá lại ham... hì hì. không biết 2 bài trên có ai dịch chưa nữa?nếu ai biết có bản dịch nào rồi thì đưa lên cùng tham khảo nhé

Лермонтов Михаил
Нет, не тебя так пылко я люблю
Нет, не тебя так пылко я люблю,
Не для меня красы твоей блистанье:
Люблю в тебе я прошлое страданье
И молодость погибшую мою.

Когда порой я на тебя смотрю,
В твои глаза вникая долгим взором,
Таинственным я занят разговором,
Но не с тобой я сердцем говорю.

Я говорю с подругой юных дней,
В твоих чертах ищу черты другие,
В устах живых — уста давно немые,
В глазах — огонь угаснувших очей.

1841
 

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
Лермонтов Михаил
Нет, не тебя так пылко я люблю

Нет, не тебя так пылко я люблю,
Не для меня красы твоей блистанье:
Люблю в тебе я прошлое страданье
И молодость погибшую мою.
Когда порой я на тебя смотрю,
В твои глаза вникая долгим взором,
Таинственным я занят разговором,
Но не с тобой я сердцем говорю.
Я говорю с подругой юных дней,
В твоих чертах ищу черты другие,
В устах живых — уста давно немые,
В глазах — огонь угаснувших очей.
1841

Lermaltov Mikhain

Tôi yêu em không đắm say đến thế

Tôi yêu em không đắm say đến thế,
Em lộng lẫy yêu kiều không dành để cho tôi:
Tôi thấy trong em quá khứ nào đắngngắt
Và tuổi xuân tôi hư đốn một thời.

Có đôi lúc khi nhìn em thật kỹ ,
Trong mắt em tôi thấy rất nhiều,
Tôi bận bịu ,cuộc chuyện trò huyền bí
Với trái tim mình, không phải với em yêu.

Tôi nói cùng bạn gái tuổi hoa niên,
Tìm trong em những nét người xưa ấy,
Trong giọng nói em –những lời xưa câm nín,
Trong mắt em – những ánh lửa đã tàn.


1841
 

Matador

Thành viên thân thiết
Наш Друг

hangmeo

Thành viên thường
Những bài thơ Nga hay
ANH HÃY TRỞ VỀ

(Olga Fjodorovna Berggholz)

...Và tất cả đã đổi thay, em bây giờ cũng khác
Hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa...
(B.Kornhilov)

Anh hãy trở về trong giấc mơ em
Dù trong mơ anh không còn như ảnh
Anh một thủa như bầu trời, như chim, như nắng
Như tuổi thanh xuân, như hạnh phúc vô bờ... Xem thêm phim hanh dong my tại đây nhé

Anh bây giờ đang ở rất xa
Khoảng cách bao la xoá nhòa hình dáng
Chỉ còn lại trong tim nắm tro tàn ảm đạm
Chẳng thể nào cháy lửa nữa đâu anh.

Chỉ mình em có lỗi, chỉ mình em
Vì đã vội xa anh quá sớm
Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh
Ôi lòng khát thèm chẳng thể nào nguôi.

Anh hãy trở về trong giấc mơ em
Dù trong mơ anh không còn như ảnh
Anh một thủa như bầu trời, như chim, như nắng
Như tuổi thanh xuân, như hạnh phúc vô bờ...

MÙA HÈ RỚT

(Olga Fjodorovna Berggholz)





Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ
Cái nắng êm ru - Mặt trời không chói
Mùa hè rớt, cho những người yếu đuối
Cứ ngỡ ngàng như lại bắt đầu xuân...

Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
Khe khẽ như không, dịu dàng phơ phất
Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất
Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu.

Những trận mưa rào đã tắt từ lâu
Tất cả thẫm trên cánh đồng lặng sẫm
Hạnh phúc- ít hơn khoé nhìn say đắm,
Ghen tuông - dù chua xót cũng thưa hơn!

Ôi cái mùa độ lượng rất thân thương
Ta tiếp nhận vì người sâu sắc quá
Nhưng ta nhớ. Trời ơi, ta vẫn nhớ
Tình yêu đâu? Rừng lặng, bóng sao im...

Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm
Ta biết lắm, thời gian đang vĩnh biệt!
Nhưng chỉ mãi đến bây giờ ta mới biết:
Yêu thương. Giận hờn. Tha thứ. Chia ly..

MÙA LÁ RỤNG

(Olga Fjodorovna Berggholz)


Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả
Trên Maxcova lại đã thu rồi !
Bao con đường như lửa chói ngời
Vòm lá trải ánh sẫm vàng rực rỡ
Những tấm biển treo dọc theo đại lộ
Nhắc những ai đang đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trên đời:
-Tránh đừng động vào cây. Mùa lá rụng
Ôi trái tim tôi trái tim của một mình tôi
Đập trầm lặng giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo triền miên trong mưa gió
Khẽ rung lên bên khuôn cửa sáng đèn
ở đây tôi cần ai khi xuôi ngựa một mình
Ai thân thiết cùng tôi, ai làm tôi vui sướng ?
"Tránh đừng động vào cây, Mùa lá rụng !"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi !
Nếu không có gì cần nữa cho tôi
Thì có lẽ chẳng còn gì để mất !
Anh đã từng ở đây, từng là người thân nhất
Sao bây giờ làm bạn cũng không ?
Tôi chẳng hiểu vì sao cứ ngậm ngùi trong lòng
Rằng tôi phải xa anh vĩnh viễn
Anh con người không vui con người bất hạnh
Con người đi cô độc quá trên đời !
Đáng cẩn trọng hay chỉ đáng nực cười ?
Nhọc nhằn thế, mọi điều phải đợi..
Dịu dàng quá dịu dàng không chịu nổi
Cơn mưa rơi thầm thì lúc chia ly
Mưa tối sẫm nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy những hạt cườm trắng loá
Thôi cứ vui lên, dù con đường hai ngả
Tìm hạnh phúc yên bình trong ấm áp cơn mưa..
...Tôi ra ga lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi không cần ai tiễn biệt
Tôi không biết nói cùng anh đến hết
Nên bây giờ còn phải nói gì thêm !
Cái ngõ con đã tràn ngập màu đêm
Những tấm biển dọc đường càng thấy trống...
-Tránh đừng động vào cây, Mùa lá rụng

NƯỚC NGA


Tiếng hát vươn qua núi đồi và thảo nguyên
Chạy doc theo con đường mùa đông vắng vẻ
Những cuốn sách mở từng trang rất nhẹ
Để một nước Nga đâu đó hiện về...phim vien tuong tổng hợp tại đây nhé...

Ai đã từng được nghe
Những câu truyện của một thời khắc nghiệt
Hẳn nhớ tới một Xevaxtopon tháng chạp
Một sông Đông êm đềm đầy máu và tình yêu
Hay tưởng như một hình bóng yêu kiều
Bước bên bạn dưới bình minh mưa đẹp như tranh vẽ
Hoặc là đang tủi hờn hát khẽ
Một bài hát Gruzi
Chàng ký sĩ lướt trên thảm cỏ nội xanh rì
Hát vang lên một câu ca Côdắc
Vó ngựa tung bay, xác kẻ thù tan nát
Đưa chàng về bên bếp lửa với u già, để nhớ một Nhina
Ở nới đấy tôi thấy một nước Nga

Ở nơi đấy tôi yêu một hồn Nga
Daghestan của tôi tràn đầy lãng mạn
Lòng yêu nước vượt lên trên mất mát
Bông hoa nhỏ bỏ quên man mác một tình yêu
Chàng và nàng đi giữa một buổi chiều
Một buổi chiều ngoại ô Maxcơva mê say lắm
Để ngày mai đi đến những miền xa thẳm
Làm nên những cánh đồng giữa thảo nguyên đại bàng cất cánh tung bay
Và em ơi, chẳng biết em có hay
Một nước Nga đã có những người sống và những người đã chết
Một nước Nga vươn mình không mỏi mệt
Đi qua chiến tranh và vùng lên trong mất mát đau thương
Em còn nhớ một người lính trở về từ chiến trường
Để làm một trong những người sinh viên sôi nổi
Hay cống hiến đến phút cuối cùng của cuộc sống cho xã hội
Để làm nên những nông trang trên mảnh đất vỡ hoang
Còn rất nhiều người lính đã ngã xuống, làm nên vô vàn những nghĩa trang

Và em ơi, chắc em đã biết
Anh chưa từng đặt chân tới nước Nga
Anh đến đó mỗi ngày qua trang sách
Dẫu biết rằng nước Nga ấy đã xa
Và anh nghe cả những bài ca
Rừng bạch dương, đôi bờ - thiêng nga đùa theo sóng
Bản hành khúc Kachiusa cháy bỏng
Vẻ êm đềm một chiều ngoại ô Maxcơva
Anh đã từng đam mê một Lep Tonxtoi
Cái chất cổ điền vô cùng mạnh mẽ
Những đêm trắng, anh cùng Dotoiepxki khắc khoải
Hay sống với Solokhop bên dòng nước sông Đông xa xôi
Những vần thơ Puskin mấp máy trên môi
Cho anh tình yêu và tự do trong khát vọng
Anh tìm thấy Pautôpxki trong cuộc sống
Bông hồng vàng góp lại từ đáy của đời thường
Anh đi cùng Aimatop trên đường..Đọc tin tuc trong ngay nóng nhất tại đây nhé..
Chiếc xe là Gunxarư và con đường là thảo nguyên rộng lớn
Bức thư đầu tiên anh viết cho em có "một trò đùa"của Shekhop
Anh tưởng em là Onga, còn anh là Epghenhi cô đơn

Nếu em là Onga, anh sẽ là Epghenhi Onheghin
Em là Acxinhia, anh sẽ là Grigori đấy
Em mà là Natasa, anh đành làm Andrey Bonkonski vậy
Anh sẽ là Puskin để gửi "lời tự thú" tới em
(Tất nhiên lúc ấy em sẽ là Alexandra Ivanovna Oxipova)
 

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
Những bài thơ Nga hay
ANH HÃY TRỞ VỀ

(Olga Fjodorovna Berggholz)

...Và tất cả đã đổi thay, em bây giờ cũng khác
Hát khác xưa rồi, khóc cũng khác xưa...
(B.Kornhilov)

Anh hãy trở về trong giấc mơ em
Dù trong mơ anh không còn như ảnh
Anh một thủa như bầu trời, như chim, như nắng
Như tuổi thanh xuân, như hạnh phúc vô bờ... Xem thêm phim hanh dong my tại đây nhé

Anh bây giờ đang ở rất xa
Khoảng cách bao la xoá nhòa hình dáng
Chỉ còn lại trong tim nắm tro tàn ảm đạm
Chẳng thể nào cháy lửa nữa đâu anh.

Chỉ mình em có lỗi, chỉ mình em
Vì đã vội xa anh quá sớm
Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh
Ôi lòng khát thèm chẳng thể nào nguôi.

Anh hãy trở về trong giấc mơ em
Dù trong mơ anh không còn như ảnh
Anh một thủa như bầu trời, như chim, như nắng
Như tuổi thanh xuân, như hạnh phúc vô bờ...

MÙA HÈ RỚT

(Olga Fjodorovna Berggholz)





Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ
Cái nắng êm ru - Mặt trời không chói
Mùa hè rớt, cho những người yếu đuối
Cứ ngỡ ngàng như lại bắt đầu xuân...

Trên má mơ hồ tơ nhện bay giăng
Khe khẽ như không, dịu dàng phơ phất
Lanh lảnh bầy chim bay đi muộn nhất
Hoa cuối mùa sặc sỡ đến lo âu.

Những trận mưa rào đã tắt từ lâu
Tất cả thẫm trên cánh đồng lặng sẫm
Hạnh phúc- ít hơn khoé nhìn say đắm,
Ghen tuông - dù chua xót cũng thưa hơn!

Ôi cái mùa độ lượng rất thân thương
Ta tiếp nhận vì người sâu sắc quá
Nhưng ta nhớ. Trời ơi, ta vẫn nhớ
Tình yêu đâu? Rừng lặng, bóng sao im...

Sao ơi sao, sao sắp rụng vào đêm
Ta biết lắm, thời gian đang vĩnh biệt!
Nhưng chỉ mãi đến bây giờ ta mới biết:
Yêu thương. Giận hờn. Tha thứ. Chia ly..

MÙA LÁ RỤNG

(Olga Fjodorovna Berggholz)


Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả
Trên Maxcova lại đã thu rồi !
Bao con đường như lửa chói ngời
Vòm lá trải ánh sẫm vàng rực rỡ
Những tấm biển treo dọc theo đại lộ
Nhắc những ai đang đầy đủ lứa đôi
Nhắc cả những ai cô độc trên đời:
-Tránh đừng động vào cây. Mùa lá rụng
Ôi trái tim tôi trái tim của một mình tôi
Đập trầm lặng giữa phố hè xa lạ
Buổi chiều kéo triền miên trong mưa gió
Khẽ rung lên bên khuôn cửa sáng đèn
ở đây tôi cần ai khi xuôi ngựa một mình
Ai thân thiết cùng tôi, ai làm tôi vui sướng ?
"Tránh đừng động vào cây, Mùa lá rụng !"
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi !
Nếu không có gì cần nữa cho tôi
Thì có lẽ chẳng còn gì để mất !
Anh đã từng ở đây, từng là người thân nhất
Sao bây giờ làm bạn cũng không ?
Tôi chẳng hiểu vì sao cứ ngậm ngùi trong lòng
Rằng tôi phải xa anh vĩnh viễn
Anh con người không vui con người bất hạnh
Con người đi cô độc quá trên đời !
Đáng cẩn trọng hay chỉ đáng nực cười ?
Nhọc nhằn thế, mọi điều phải đợi..
Dịu dàng quá dịu dàng không chịu nổi
Cơn mưa rơi thầm thì lúc chia ly
Mưa tối sẫm nhưng ấm áp nhường kia
Mưa run rẩy những hạt cườm trắng loá
Thôi cứ vui lên, dù con đường hai ngả
Tìm hạnh phúc yên bình trong ấm áp cơn mưa..
...Tôi ra ga lòng lặng lẽ như xưa
Một mình với mình thôi không cần ai tiễn biệt
Tôi không biết nói cùng anh đến hết
Nên bây giờ còn phải nói gì thêm !
Cái ngõ con đã tràn ngập màu đêm
Những tấm biển dọc đường càng thấy trống...
-Tránh đừng động vào cây, Mùa lá rụng

NƯỚC NGA


Tiếng hát vươn qua núi đồi và thảo nguyên
Chạy doc theo con đường mùa đông vắng vẻ
Những cuốn sách mở từng trang rất nhẹ
Để một nước Nga đâu đó hiện về...phim vien tuong tổng hợp tại đây nhé...

Ai đã từng được nghe
Những câu truyện của một thời khắc nghiệt
Hẳn nhớ tới một Xevaxtopon tháng chạp
Một sông Đông êm đềm đầy máu và tình yêu
Hay tưởng như một hình bóng yêu kiều
Bước bên bạn dưới bình minh mưa đẹp như tranh vẽ
Hoặc là đang tủi hờn hát khẽ
Một bài hát Gruzi
Chàng ký sĩ lướt trên thảm cỏ nội xanh rì
Hát vang lên một câu ca Côdắc
Vó ngựa tung bay, xác kẻ thù tan nát
Đưa chàng về bên bếp lửa với u già, để nhớ một Nhina
Ở nới đấy tôi thấy một nước Nga

Ở nơi đấy tôi yêu một hồn Nga
Daghestan của tôi tràn đầy lãng mạn
Lòng yêu nước vượt lên trên mất mát
Bông hoa nhỏ bỏ quên man mác một tình yêu
Chàng và nàng đi giữa một buổi chiều
Một buổi chiều ngoại ô Maxcơva mê say lắm
Để ngày mai đi đến những miền xa thẳm
Làm nên những cánh đồng giữa thảo nguyên đại bàng cất cánh tung bay
Và em ơi, chẳng biết em có hay
Một nước Nga đã có những người sống và những người đã chết
Một nước Nga vươn mình không mỏi mệt
Đi qua chiến tranh và vùng lên trong mất mát đau thương
Em còn nhớ một người lính trở về từ chiến trường
Để làm một trong những người sinh viên sôi nổi
Hay cống hiến đến phút cuối cùng của cuộc sống cho xã hội
Để làm nên những nông trang trên mảnh đất vỡ hoang
Còn rất nhiều người lính đã ngã xuống, làm nên vô vàn những nghĩa trang

Và em ơi, chắc em đã biết
Anh chưa từng đặt chân tới nước Nga
Anh đến đó mỗi ngày qua trang sách
Dẫu biết rằng nước Nga ấy đã xa
Và anh nghe cả những bài ca
Rừng bạch dương, đôi bờ - thiêng nga đùa theo sóng
Bản hành khúc Kachiusa cháy bỏng
Vẻ êm đềm một chiều ngoại ô Maxcơva
Anh đã từng đam mê một Lep Tonxtoi
Cái chất cổ điền vô cùng mạnh mẽ
Những đêm trắng, anh cùng Dotoiepxki khắc khoải
Hay sống với Solokhop bên dòng nước sông Đông xa xôi
Những vần thơ Puskin mấp máy trên môi
Cho anh tình yêu và tự do trong khát vọng
Anh tìm thấy Pautôpxki trong cuộc sống
Bông hồng vàng góp lại từ đáy của đời thường
Anh đi cùng Aimatop trên đường..Đọc tin tuc trong ngay nóng nhất tại đây nhé..
Chiếc xe là Gunxarư và con đường là thảo nguyên rộng lớn
Bức thư đầu tiên anh viết cho em có "một trò đùa"của Shekhop
Anh tưởng em là Onga, còn anh là Epghenhi cô đơn

Nếu em là Onga, anh sẽ là Epghenhi Onheghin
Em là Acxinhia, anh sẽ là Grigori đấy
Em mà là Natasa, anh đành làm Andrey Bonkonski vậy
Anh sẽ là Puskin để gửi "lời tự thú" tới em
(Tất nhiên lúc ấy em sẽ là Alexandra Ivanovna Oxipova)
Берггольц О.
Бабье лето

Есть время природы особого света,
неяркого солнца, нежнейшего зноя.
Оно называется
бабье лето
и в прелести спорит с самою весною.

Уже на лицо осторожно садится
летучая, легкая паутина...
Как звонко поют запоздалые птицы!
Как пышно и грозно пылают куртины!

Давно отгремели могучие ливни,
всё отдано тихой и темною нивой...
Всё чаще от взгляда бываю счастливой,
всё реже и горше бываю ревнивой.

О мудрость щедрейшего бабьего лета,
с отрадой тебя принимаю... И всё же,
любовь моя, где ты, аукнемся, где ты?
А рощи безмолвны, а звезды всё строже...

Вот видишь — проходит пора звездопада,
и, кажется, время навек разлучаться...
...А я лишь теперь понимаю, как надо
любить, и жалеть, и прощать, и прощаться.

1956, 1960
Ольга Берггольц

Листопад

Осенью в Москве на бульварах
вывешивают дощечки с надписью
"Осторожно, листопад!"

Осень, осень! Над Москвою
Журавли, туман и дым.
Златосумрачной листвою
Загораются сады.
И дощечки на бульварах
всем прохожим говорят,
одиночкам или парам:
"Осторожно, листопад!"

О, как сердцу одиноко
в переулочке чужом!
Вечер бродит мимо окон,
вздрагивая под дождем.
Для кого же здесь одна я,
кто мне дорог, кто мне рад?
Почему припоминаю:
"Осторожно, листопад"?

Ничего не нужно было,-
значит, нечего терять:
даже близким, даже милым,
даже другом не назвать.
Почему же мне тоскливо,
что прощаемся навек,
Невеселый, несчастливый,
одинокий человек?

Что усмешки, что небрежность?
Перетерпишь, переждешь...
Нет - всего страшнее нежность
на прощание, как дождь.
Темный ливень, теплый ливень
весь - сверкание и дрожь!
Будь веселым, будь счастливым
на прощание, как дождь.

...Я одна пойду к вокзалу,
провожатым откажу.
Я не все тебе сказала,
но теперь уж не скажу.
Переулок полон ночью,
а дощечки говорят
проходящим одиночкам:
"Осторожно, листопад"...
2 bai dau va cuoi chua tim duoc, ai biet tim ho nhe!!!
 

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
Hôm nay tơ muốn giới thiệu một nữ sĩ đương đại , đọc thơ của cô ta thấy rất lạ ...

Саша Бесt
Поцелуй на удачу
Получив поцелуй на удачу
Я пойду за тобой в никуда
Я спрошу: «Ведь мужчины не плачут?»
Скажешь: «Нет», но подумаешь: «Да»

В изумительно траурном пенье
Загорелась немая звезда
Я спрошу: «Смерть приносит спасенье?»
Скажешь: «Нет», но подумаешь: «Да»

День бесцельно шагает по лужам
Жизнь как смерть, но без пены у рта
Я спрошу: «Нам вдвоем только хуже?»
Скажешь: «Нет», но подумаешь: «Да»

Нас делили на две половины,
В грудь зашив безобразный кастет,
Я спрошу: «Мы ведь правда, невинны?»
Скажешь: «Да», но подумаешь: «Нет»
 

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
Hôm nay tơ muốn giới thiệu một nữ sĩ đương đại , đọc thơ của cô ta thấy rất lạ ...
View attachment 1411
Саша Бесt
Поцелуй на удачу
Получив поцелуй на удачу
Я пойду за тобой в никуда
Я спрошу: «Ведь мужчины не плачут?»
Скажешь: «Нет», но подумаешь: «Да»

В изумительно траурном пенье
Загорелась немая звезда
Я спрошу: «Смерть приносит спасенье?»
Скажешь: «Нет», но подумаешь: «Да»

День бесцельно шагает по лужам
Жизнь как смерть, но без пены у рта
Я спрошу: «Нам вдвоем только хуже?»
Скажешь: «Нет», но подумаешь: «Да»

Нас делили на две половины,
В грудь зашив безобразный кастет,
Я спрошу: «Мы ведь правда, невинны?»
Скажешь: «Да», но подумаешь: «Нет»
Sasa Best

Nụ hôn may mắn


Khi nhận được nụ hôn may mắn
Anh sẽ theo em dù không biết về đâu
Khi anh hỏi “đàn ông thường không khóc?”
Em trả lời “Không”, nhưng lại gật trong đầu

Trong nghiêm trang tang lễ diệu kì
Ngôi sao lặng câm đột nhiên sáng chói
Khi anh hỏi: “cái chết mang đến niềm cứu rỗi?”
Em nói rằng “Không” nhưng lại nghĩ rằng “Ừ”

Vô định ngày trôi theo những vũng lầy
Sống như chết dù không sùi bọt mép
Khi anh hỏi: “hai đứa bên nhau chỉ thêm phiền phức?”
Em nói “Không”nhưng lại nghĩ rằng “Vâng”

Chúng mình chia tay mỗi đứa một nơi
Nắm đấm sắt xấu sa gắn thêm trên lồng ngực
Khi anh hỏi “Chả đứa nào có lỗi ,là sự thật?”
Em trả lời : “Ừ” nhưng lại nghĩ rằng “Không”
Chả hiểu có phải sau khi xem phim Поцелуй на удачу tác giả viêt bài thơ này hay không ?
 
Chỉnh sửa cuối:

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
Саша Бесt
Новый шаг без весны
Это ночь, как вчера
Как другие бессонные ночи.
Это просто зима.
Холода… как всегда, холода.
Тихий голос: «Прости…
Я могу здесь остаться? Ты хочешь?»
Это просто зима…
«Я не знаю… скорей всего, да»

Новый шаг без весны,
Но уже просыпаются птицы.
На седых полюсах
Тает снег и текут облака.
Это утренний блюз,
Это утренний кофе с корицей.
Это… нет, не любовь
Это… в общем… «Прощай» - «Да… пока»

В придорожном кафе
Чья-то скрипка тихонько играла.
Что-то было не так…
Даже сердце пророчило сбой.
И никто не узнал –
Отчего же она умирала.
Даже ты не узнал,
Что она заболела тобой.
Có ai giúp tớ dịch cái đầu đề cho thật thoát nghĩa với loay hoay mãi mà chưa biết dùng thế nào cả!!!:19.jpg:
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Сохраняя спокойствие, провожаю гостя в переулок



Наполнил чаю в пиалу
И сел к столу
А гость уже из дома вон
Я набираю телефон
А мне в ответ: его уж нет
Семь лет покинул этот свет
Забыт и след


В моём дому переполох

Во всём подвох

Портрет со стенки кто-то снял

Часы пружинные убрал

И кто вдруг старый наш сервиз

Сменил, устроив нам сюрприз?


Я позвонил к соседям в дверь

Что стало с ценами теперь?

Одни взросли с теченьем лет

Другие – нет


В моём дому не слышен плач

И чай мой в чайнике горяч

Бери мой друг, пей по глотку


… Но пар взметнётся к потолку

Тебя напомнив – строен, прям…

И вновь слетит к ногам.






Vẫn trấn tĩnh tiễn khách ra ngõ



Pha xong ấm trà

Quay ra

Ông khách không còn ở đó

Gọi điện thoại

Người nhà bảo ông mất đã bảy năm

Nhầm lẫn


Nhà mình

Mọi sự đảo lộn

Không nhớ bức chân dung hạ xuống bao giờ

Đâu rồi chiếc đồng hồ chạy bằng dây cót?

Bộ ấm chén giả cổ ai cho?



Ghé sang hàng xóm

Thử hỏi mấy loại thực phẩm

Loại tăng giá

Loại còn giữ giá


Trong nhà

Trà vẫn nóng

Đẩy chén nước về phía ông khách đã ngồi


Luồng tử khí cao chừng một mét sáu dựng đứng trước mặt

Chốc lại cúi gập.

Nguồn: Mai Văn Phấn
http://maivanphan.vn/MaiVanPhan/32/...----------------------------------------.aspx
 

Matador

Thành viên thân thiết
Наш Друг
Sasa Best

Nụ hôn may mắn


Khi nhận được nụ hôn may mắn
Anh sẽ theo em dù không biết về đâu
Khi anh hỏi “đàn ông thường không khóc?”
Em trả lời “Không”, nhưng lại gật trong đầu

Trong nghiêm trang tang lễ diệu kì
Ngôi sao lặng câm đột nhiên sáng chói
Khi anh hỏi: “cái chết mang đến niềm cứu rỗi?”
Em nói rằng “Không” nhưng lại nghĩ rằng “Ừ”

Vô định ngày trôi theo những vũng lầy
Sống như chết dù không sùi bọt mép
Khi anh hỏi: “hai đứa bên nhau chỉ thêm phiền phức?”
Em nói “Không”nhưng lại nghĩ rằng “Vâng”

Chúng mình chia tay mỗi đứa một nơi
Nắm đấm sắt xấu sa gắn thêm trên lồng ngực
Khi anh hỏi “Chả đứa nào có lỗi ,là sự thật?”
Em trả lời : “Ừ” nhưng lại nghĩ rằng “Không”
Chả hiểu có phải sau khi xem phim Поцелуй на удачу tác giả viêt bài thơ này hay không ?
Gật đầu , ừ , vâng tiếng việt của ta cũng phong phú bác nhể , hay đấy !
iem dạo ni lubu quá chưa ngó ngàng gì tới thơ phú được , có thể tháng sau tranh thủ tý !
 
Top