Chỉ sau một ngày đăng tải, thông tin tìm bố của bạn Viven Ngọc (Вивьен Нгок Кыонг) đã nhận được rất nhiều sự quan tâm của bạn đọc, và nhờ đó, ngay sáng nay (6/2), Ngọc đã liên lạc được qua điện thoại với bố Cường, hiện đang ở Thái Nguyên.
Có lẽ khó có thể nào diễn tả hết được niềm hạnh phúc của hai cha con đã tìm thấy nhau sau bao ngày xa cách. Giọng vẫn run run vì xúc động, Ngọc kể lại với Kim Hương (tác giả bài báo) về những phút giây tuyệt vời khi cô được nói chuyện với Bố.
Ngọc cũng muốn được bày tỏ lòng biết ơn với tất cả những ai đã quan tâm và chia sẻ với cô trong quá trình tìm Bố.
Đặc biệt nhờ có có sự giúp đỡ hết lòng của các cô chú bạn bè của bố ở Nga trước đây, Ngọc đã tìm được số điện thoại của bố ở Việt Nam ngay trong đêm qua. Các cô chú cũng hồi hộp, ngóng chờ thông tin về hai bố con, trong đó có cô Thu Lương - Hội Hữu nghị Việt Nga ở Thái Nguyên, cô Hương ở Ufa, chú Bắc, chú Sinh ở Cherepovets, cô Đạt ở Việt Nam.
Được nghe giọng nói của Bố sau nhiều năm xa cách có lẽ là điều kỳ diệu nhất mà Ngọc đã từng mong ước từ bao lâu nay. Bố Cường quá xúc động, không cầm được nước mắt, không thể thốt lên lời nào khi nghe thấy giọng nói của con gái. Ông đã từng nhờ bạn bè tìm con gái từ 6 năm trước nhưng không có kết quả gì khi gia đình đã chuyển đi nơi khác. Hai cha con nghẹn ngào tìm thấy nhau trong niềm hạnh phúc tột cùng. Ngọc kể là cô đang lên kế hoạch về Việt Nam thăm bố trong thời gian sắp tới, nhưng cô cũng rất lo lắng không biết sẽ báo tin này cho mẹ ra sao, khi giữa bố mẹ không chỉ là khoảng cách không gian và thời gian, mà còn có bao điều khúc mắc trong lòng, trong cuộc sống. Nhưng Ngọc vẫn tin là thời gian sẽ dần làm nguôi ngoai những hờn trách, và sẽ chỉ còn lại tình người gắn bó.
Câu chuyện cô bé tìm bố gần như đã có một kết thúc tốt đẹp, đó là nhờ vào sự quan tâm của những “người ngoài cuộc”, như chú LĐL, bạn Trung , chú Hoàng…ở Moskva, bạn Kim Hương, cô Hạnh…ở St. Petersburg, và còn rất nhiều bạn đọc gần xa động viên, cùng chia sẻ với Ngọc- “Cô bé tìm Cha”, như tên một bộ phim thời chiến tranh rất nổi tiếng ở Nga.
Không gian và thời gian có thể ngăn cách những người thân yêu tìm đến nhau, nhưng nếu mỗi người chúng ta không vô tình lướt qua nỗi đau của ai đó và cùng góp chút quan tâm thì sẽ không có gì có thể ngăn được những trái tim vẫn hướng về nhau.
Câu chuyện của Ngọc cũng là một điều kỳ diệu góp nên từ “tình người”, và hạnh phúc ấy không chỉ của riêng bố con Ngọc mà của tất cả những ai đã quan tâm đến câu chuyện này. Và một mùa xuân mới sắp đến sẽ mang cho chúng ta nhiều niềm hy vọng vào những điều kỳ diệu trong đời.
Thư Ngọc gửi Bố trước đây
Thư một người bạn gửi bố Cường kể chuyện về Ngọc
(khi gia đình Ngọc chưa chuyển đi nơi khác)
Bố Cường nghẹn ngào, thẫn người khi nghe được giọng nói của Ngọc sau bao ngày xa cách
Mùa Xuân này, Ngọc cười rạng rỡ hơn nữa khi đã tìm lại được Bố
NguồnL baonga
Có lẽ khó có thể nào diễn tả hết được niềm hạnh phúc của hai cha con đã tìm thấy nhau sau bao ngày xa cách. Giọng vẫn run run vì xúc động, Ngọc kể lại với Kim Hương (tác giả bài báo) về những phút giây tuyệt vời khi cô được nói chuyện với Bố.
Ngọc cũng muốn được bày tỏ lòng biết ơn với tất cả những ai đã quan tâm và chia sẻ với cô trong quá trình tìm Bố.
Đặc biệt nhờ có có sự giúp đỡ hết lòng của các cô chú bạn bè của bố ở Nga trước đây, Ngọc đã tìm được số điện thoại của bố ở Việt Nam ngay trong đêm qua. Các cô chú cũng hồi hộp, ngóng chờ thông tin về hai bố con, trong đó có cô Thu Lương - Hội Hữu nghị Việt Nga ở Thái Nguyên, cô Hương ở Ufa, chú Bắc, chú Sinh ở Cherepovets, cô Đạt ở Việt Nam.
Được nghe giọng nói của Bố sau nhiều năm xa cách có lẽ là điều kỳ diệu nhất mà Ngọc đã từng mong ước từ bao lâu nay. Bố Cường quá xúc động, không cầm được nước mắt, không thể thốt lên lời nào khi nghe thấy giọng nói của con gái. Ông đã từng nhờ bạn bè tìm con gái từ 6 năm trước nhưng không có kết quả gì khi gia đình đã chuyển đi nơi khác. Hai cha con nghẹn ngào tìm thấy nhau trong niềm hạnh phúc tột cùng. Ngọc kể là cô đang lên kế hoạch về Việt Nam thăm bố trong thời gian sắp tới, nhưng cô cũng rất lo lắng không biết sẽ báo tin này cho mẹ ra sao, khi giữa bố mẹ không chỉ là khoảng cách không gian và thời gian, mà còn có bao điều khúc mắc trong lòng, trong cuộc sống. Nhưng Ngọc vẫn tin là thời gian sẽ dần làm nguôi ngoai những hờn trách, và sẽ chỉ còn lại tình người gắn bó.
Câu chuyện cô bé tìm bố gần như đã có một kết thúc tốt đẹp, đó là nhờ vào sự quan tâm của những “người ngoài cuộc”, như chú LĐL, bạn Trung , chú Hoàng…ở Moskva, bạn Kim Hương, cô Hạnh…ở St. Petersburg, và còn rất nhiều bạn đọc gần xa động viên, cùng chia sẻ với Ngọc- “Cô bé tìm Cha”, như tên một bộ phim thời chiến tranh rất nổi tiếng ở Nga.
Không gian và thời gian có thể ngăn cách những người thân yêu tìm đến nhau, nhưng nếu mỗi người chúng ta không vô tình lướt qua nỗi đau của ai đó và cùng góp chút quan tâm thì sẽ không có gì có thể ngăn được những trái tim vẫn hướng về nhau.
Câu chuyện của Ngọc cũng là một điều kỳ diệu góp nên từ “tình người”, và hạnh phúc ấy không chỉ của riêng bố con Ngọc mà của tất cả những ai đã quan tâm đến câu chuyện này. Và một mùa xuân mới sắp đến sẽ mang cho chúng ta nhiều niềm hy vọng vào những điều kỳ diệu trong đời.
Thư Ngọc gửi Bố trước đây
Thư một người bạn gửi bố Cường kể chuyện về Ngọc
(khi gia đình Ngọc chưa chuyển đi nơi khác)
Bố Cường nghẹn ngào, thẫn người khi nghe được giọng nói của Ngọc sau bao ngày xa cách
Mùa Xuân này, Ngọc cười rạng rỡ hơn nữa khi đã tìm lại được Bố
NguồnL baonga