Bản Tin Bang Giao

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Chỉ sau một ngày đăng tải, thông tin tìm bố của bạn Viven Ngọc (Вивьен Нгок Кыонг) đã nhận được rất nhiều sự quan tâm của bạn đọc, và nhờ đó, ngay sáng nay (6/2), Ngọc đã liên lạc được qua điện thoại với bố Cường, hiện đang ở Thái Nguyên.

Có lẽ khó có thể nào diễn tả hết được niềm hạnh phúc của hai cha con đã tìm thấy nhau sau bao ngày xa cách. Giọng vẫn run run vì xúc động, Ngọc kể lại với Kim Hương (tác giả bài báo) về những phút giây tuyệt vời khi cô được nói chuyện với Bố.

Ngọc cũng muốn được bày tỏ lòng biết ơn với tất cả những ai đã quan tâm và chia sẻ với cô trong quá trình tìm Bố.

Đặc biệt nhờ có có sự giúp đỡ hết lòng của các cô chú bạn bè của bố ở Nga trước đây, Ngọc đã tìm được số điện thoại của bố ở Việt Nam ngay trong đêm qua. Các cô chú cũng hồi hộp, ngóng chờ thông tin về hai bố con, trong đó có cô Thu Lương - Hội Hữu nghị Việt Nga ở Thái Nguyên, cô Hương ở Ufa, chú Bắc, chú Sinh ở Cherepovets, cô Đạt ở Việt Nam.

Được nghe giọng nói của Bố sau nhiều năm xa cách có lẽ là điều kỳ diệu nhất mà Ngọc đã từng mong ước từ bao lâu nay. Bố Cường quá xúc động, không cầm được nước mắt, không thể thốt lên lời nào khi nghe thấy giọng nói của con gái. Ông đã từng nhờ bạn bè tìm con gái từ 6 năm trước nhưng không có kết quả gì khi gia đình đã chuyển đi nơi khác. Hai cha con nghẹn ngào tìm thấy nhau trong niềm hạnh phúc tột cùng. Ngọc kể là cô đang lên kế hoạch về Việt Nam thăm bố trong thời gian sắp tới, nhưng cô cũng rất lo lắng không biết sẽ báo tin này cho mẹ ra sao, khi giữa bố mẹ không chỉ là khoảng cách không gian và thời gian, mà còn có bao điều khúc mắc trong lòng, trong cuộc sống. Nhưng Ngọc vẫn tin là thời gian sẽ dần làm nguôi ngoai những hờn trách, và sẽ chỉ còn lại tình người gắn bó.

Câu chuyện cô bé tìm bố gần như đã có một kết thúc tốt đẹp, đó là nhờ vào sự quan tâm của những “người ngoài cuộc”, như chú LĐL, bạn Trung , chú Hoàng…ở Moskva, bạn Kim Hương, cô Hạnh…ở St. Petersburg, và còn rất nhiều bạn đọc gần xa động viên, cùng chia sẻ với Ngọc- “Cô bé tìm Cha”, như tên một bộ phim thời chiến tranh rất nổi tiếng ở Nga.

Không gian và thời gian có thể ngăn cách những người thân yêu tìm đến nhau, nhưng nếu mỗi người chúng ta không vô tình lướt qua nỗi đau của ai đó và cùng góp chút quan tâm thì sẽ không có gì có thể ngăn được những trái tim vẫn hướng về nhau.

Câu chuyện của Ngọc cũng là một điều kỳ diệu góp nên từ “tình người”, và hạnh phúc ấy không chỉ của riêng bố con Ngọc mà của tất cả những ai đã quan tâm đến câu chuyện này. Và một mùa xuân mới sắp đến sẽ mang cho chúng ta nhiều niềm hy vọng vào những điều kỳ diệu trong đời.


Thư Ngọc gửi Bố trước đây


Thư một người bạn gửi bố Cường kể chuyện về Ngọc
(khi gia đình Ngọc chưa chuyển đi nơi khác)


Bố Cường nghẹn ngào, thẫn người khi nghe được giọng nói của Ngọc sau bao ngày xa cách


Mùa Xuân này, Ngọc cười rạng rỡ hơn nữa khi đã tìm lại được Bố
NguồnL baonga
 

Khiêm Hạ Thái Sơn

Quản lý thực tập
Thành viên BQT
Сотрудник
Chú đã làm được một việc rất lớn lao đó Vinhtq ạ...

Nếu chú không đăng lại thông tin thì liệu có ai biết về sự kiện này không nhỉ??? chắc chắn là không rồi đúng không...Không phải chú là người trực tiếp giúp đỡ, nhưng việc chú đang làm cũng khiến anh thấy nể phục rồi thằng em ạ...ốm đau vật vạ mà vẫn đóng góp cho diễn đàn...Hi vọng sau này có cơ hội gặp thằng em, lúc đó nhớ mời anh ăn nhà hàng Nga tại Hà Nội đấy nhá...
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Photo: RIA Novosti

Nga đã tăng gấp rưỡi số chỉ tiêu học bổng dành cho sinh viên từ các nước ngoài.

Bây giờ có 15.000 suất. Một trong những hạn ngạch lớn nhất gồm 700 suất học bổng được dành phân bổ cho Việt Nam. Hiện tại trong các viện và trường đại học ở nước Nga đang có khoảng 6.000 sinh viên và nghiên cứu sinh là người Việt. 58 người trong số được nhận học bổng Nga đang theo học ở cơ sở đại học đa ngành nhất của đất nước là Đại học Tổng hợp Hữu nghị các dân tộc (gọi tắt theo tiếng Nga là RUDN), vừa tổ chức lễ hội kỷ niệm sinh nhật lần thứ 55.

Đại học Hữu nghị các dân tộc thực sự có quyền tự hào về những thành tựu độc đáo. Trong trường hiện có 28.000 sinh viên và nghiên cứu sinh tụ hội về đây từ 152 nước khắp thế giới. Trong bảng xếp hạng đánh giá các trường đại học Nga, RUDN luôn chiếm vị trí 4-6, thuộc tốp 100 trường đại học xuất sắc của các nước BRICS, là một trong 10 trường đại học Nga hiện diện trong danh sách 500 trường đại học tốt nhất toàn thế giới. Đại học Tổng hợp này đang gánh vác nhiệm vụ địa chính trị hệ trọng, - như nhận định của ông Hiệu trưởng Vladimir Filippov.

“Sau khi tốt nghiệp RUDN, các cựu sinh viên trường chúng tôi nói chung đều giữ vị trí quan trọng tại đất nước họ. Trong số đó có các Tổng thống, Thủ tướng, Bộ trưởng, các nhà quản lý và các chuyên gia cao cấp. Những năm tháng tuổi trẻ đẹp nhất của họ đã gắn bó với RUDN và họ trở thành những người bạn của nước Nga. Trường chúng tôi thực thi cả nhiệm vụ địa lý kinh tế. Học tập tại RUDN, các thanh niên đến từ châu Á, châu Phi và Mỹ Latinh được dạy cách làm việc với các thiết bị do Nga sản xuất, làm quen với công nghệ Nga, rồi sau đó đem về ứng dụng ở đất nước mình. Từ chỗ hiểu rằng bằng cấp của trường chúng tôi có quan hệ đặc biệt, và các cựu sinh viên của trường sẽ phải cạnh tranh với những người tốt nghiệp đại học phương Tây, chúng tôi cố gắng cung cấp cho các bạn trẻ quốc tế nền học vấn tốt nhất. Không ngẫu nhiên mà các sinh viên tốt nghiệp RUDN được chọn để làm việc trong các đề án quốc tế tầm cỡ”.

Từ khuôn viên RUDN, bước ra đời phục vụ xã hội là những bác sĩ và kỹ sư, chuyên gia nông học và luật sư, là những người nắm vững hàng chục nghề nghiệp rất cần thiết trong thế giới đương đại. Qua những tháng năm học tập ở RUDN, người học có điều kiện sử dụng những thiết bị và công nghệ tiên tiến nhất, kể cả công nghệ không gian. Nhân dịp lễ hội kỷ niệm sinh nhật chẵn, trong trường khai trương cơ sở đào tạo-khoa học ứng nghiệm là Trung tâm quản lý các chuyến bay vũ trụ. Bây giờ các sinh viên và giảng viên của RUDN có cơ hội thực sự để cùng nhau giải quyết những bài toán và nhiệm vụ kỹ thuật-khoa học về y học, vật lý cơ bản, kinh tế nông nghiệp, lâm nghiệp và những chuyên ngành khác.

Qua 55 năm đã có hàng trăm người Việt Nam tốt nghiệp Đại học Tổng hợp Hữu nghị các dân tộc, - như thông báo của GS-TS Trần Đình Long, Chủ tịch Hiệp hội Sinh viên tốt nghiệp các trường đại học Liên Xô và Nga (VINAKORVUZ). Các nhân vật “cựu binh RUDN” cũng như sinh viên tốt nghiệp các trường đại học khác ở Liên Xô và Nga, đều trở thành chuyên viên và nhà quản lý hàng đầu trong tất cả các lĩnh vực của nền kinh tế, khoa học và văn hóa ở đất nước Việt Nam. Vì vậy, cả bây giờ mối quan tâm của Việt Nam vẫn là gửi càng nhiều thanh niên sang du học tại Nga. Để làm được như vậy, cần nâng cao trình độ giảng dạy tiếng Nga ở Việt Nam, để các bạn trẻ sẽ dễ dàng hơn khi tiếp thu kiến thức chuyên môn tương lai tại trường đại học Nga. Cần tổ chức tốt hơn việc giới thiệu với lớp trẻ Việt về các trường đại học Nga và những khả năng hứa hẹn qua học tập. Và, tất nhiên, không kém quan trọng còn là điều kiện sống của sinh viên ở nước Nga, phải đảm bảo an toàn cũng như trang bị vật chất cơ bản phục vụ cho những tháng năm học tập tại xứ sở bạch dương.

Nga và Việt Nam gắn bó với nhau bằng quan hệ đối tác chiến lược toàn diện. Một trong những hướng hợp tác quan trọng nhất là đào tạo chuyên gia cho Việt Nam tại các trường đại học Nga. Chính họ, các chàng trai và cô gái trẻ hôm nay tại Matxcơva và Saint-Peterburg, tại Voronezh và Tomsk…là những người đang nắm giữ vận mệnh tương lai của quan hệ Nga-Việt Nam. Và việc chuẩn bị cho tương lai ấy cần phải tiến hành ngay từ bây giờ thông qua chương trình đào tạo trong các trường.
Nguồn ruvr. Ru
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник

© Photo: Voice of Russia/Elena Nikulina

Các ngư dân Việt Nam đã cứu sống hai khách du lịch Nga trôi dạt ngoài biển trên chiếc cano bị hết xăng.

Theo Tin tức Thanh Nien Online trích dẫn các phương tiện truyền thông địa phương, chiếc cano và những người Nga đã được tìm thấy hôm thứ Hai gần bờ biển Nha Trang, thủ phủ tỉnh Khánh Hòa.

Thuyền trưởng của tàu cá cho biết các khách du lịch trên cano đã bất tỉnh do mất nước. Các ngư dân đã sơ cứu và chuyển giao hai nạn nhân cho Cảnh sát biển Việt Nam.
Nguồn ruvr. Ru
 

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
Hôm qua (ngày 14/2) mình có cơ hội được tới dự buổi triển lãm văn hoá và nghệ thuật Việt Nam "ЖИТЬ, ЛЮБИТЬ, СМЕЯТЬСЯ" (SỐNG - YÊU - CƯỜI) được tổ chức ngay trong lòng thành phố Moscow trong 2 ngày (13-14) bởi Victoria Kulikova - nhà sản xuất chương trình "технопарк" trên kênh Россия 24, giảng viên trường sân khấu điện ảnh quốc gia mang tên S.A. Gerasimov (ВГИК), thành viên trong Duma Quốc Gia tham gia công tác tại mảng hỗ trợ thông tin các hoạt động đổi mới.
Sự kiện diễn ra ngày sát mốc kỷ niệm 75 năm thiết lập quan hệ ngoại giao chính thức của Nga-Việt Nam, 60 năm hợp tác kinh tế-thương mại.
Không gian của buổi triển lãm không rộng, nhưng qua những câu truyện, bài giảng của Victoria Kulikova trong chuyến thăm Việt Nam lần đầu tiên của mình, tôi có cảm nhận rất rõ, tác giả yêu quý Việt Nam tới nhường nào, khao khát muốn tìm hiểu về đất nước Việt Nam tới nhường nào. Bà giới thiệu về văn hoá Việt Nam không bằng cái nhìn nghiêm khắc của các nhà xã hội học, văn hoá học mà qua cái nhìn của 1 người du lich, thích khám phá. Tất cả những gì bà chia sẻ đều dựa vào những trải nghiệm và câu chuyện được nghe trong chuyến du lịch này. Trong vòng 10 ngày bà cùng những người bạn Nga và Việt Nam của mình (cần nói thêm: đây là lần đầu tiên bà sang Việt Nam và theo lời mời của phó giáo sư Phạm Vĩnh Cư) đi thăm 1 số khu di tích lịch sử ở Hà Nội, Quảng Ninh và Đà Nẵng. Bà cũng kể khá cô đọng về Quốc Tử Giám, về 1 số ngôi chùa (rất tiếc mình ko nghe được tên tiếng Việt của chúng), về văn hoá Tràm và chia sẻ với người nghe những ấn tượng và tình cảm của mình dành cho những địa điểm mà bà đi qua, cũng như tiếc nuối cho những di tích bị chiến tranh tàn phá. Cũng tại đây, 1 lần nữa tôi được nghe lại tên nhà văn, nhà thơ Nguyễn Trãi và được "xem" các diễn viên "đọc" lại những bài thơ của ông qua các bản dịch tiếng Nga. Mặc dù cảm thấy xấu hổ vì không hiểu các nghệ sĩ đang đọc bài thơ nào, nhưng tôi lại cảm kích trước tấm lòng của các bạn trẻ đó, họ thể hiện và đọc nó như bằng cả trái tim của mình, những cử chỉ, cảm xúc và giọng đọc đều toát lên cái hồn của các bài thơ (từ sự thất vọng, đến khát khao được tự do, tinh thần kiên cường, bất khuất).
Victoria Kulikova nói rằng: Thực sự văn hoá tâm hồn của người Việt rất phong phú. Ấn tượng sâu sắc từ chuyến du lích này còn đọng lại trong tôi và sẽ theo tôi suốt cuộc đời. Bằng những bức ảnh chụp được, tôi sẽ cố gắng chia sẻ dù chỉ 1 phần nào đó cảm xúc của mình về nền văn hoá đa tầng độc đáo do chính Phật giáo ảnh hưởng tới này".
Sau buổi triển lãm này, tôi thật sự ngạc nhiên và hạnh phúc khi biết được rằng người phụ nữ Nga ấy tổ chức giới thiệu về Việt Nam xuất phát chính từ tình yêu của bà dành cho Việt Nam, cũng giống như cô giáo già Sophia Leonidovna tự soạn 1 cuốn sách học tiếng Nga dành riêng cho học sinh, sinh viên Việt Nam và dùng số tiền tiết kiệm của mình để in thành sách gửi tặng các trường đại học Việt Nam. Từ đâu lại có những người bạn Nga xa xôi sẵn sàng làm những điều tốt đẹp như vậy cho Việt Nam, dù không có gì to tát, những cũng đáng để mỗi chúng ta suy ngẫm. Từ tận đáy lòng, tôi vô cùng kính nể và ngưỡng mộ những con người ấy.
Qua sự kiện này, tôi chia sẻ với các bạn 1 thông điệp: chúng ta là người trí thức Việt Nam, đặc biệt hơn, chúng ta lại là những người theo đuổi tiếng Nga, nghiên cứu văn hoá Nga, có những người đang sống và học tập tại Nga và trong tương lai sẽ làm việc và tiếp xúc với người Nga, tôi nghĩa rằng sẽ không sai và nói quá khi tôi nói mỗi chúng ta chính là những viên gạch xây lên cây cầu quan hệ Việt-Nga. Mỗi cử chỉ, hành động hay lời nói của chúng ta trước mặt các bạn Nga đều gián tiếp phản ánh văn hoá và con người Việt Nam vậy. Có thể đất nước chúng ta còn nhiều mặt chưa tốt, nhưng như ông cha ta có câu: "đẹp đẽ khoe ra, xấu xa đậy lại", chúng ta hãy cùng nhau hành động để những người bạn Nga quanh ta có cái nhìn thân thiện hơn về con người Việt Nam, yêu mến văn hoá và con người Việt Nam hơn.

Dưới đây là 1 số ảnh về buổi triễn lãm này:


Đây là bà Victoria Kulikova.








 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Уже в течение двух недель в Педагогическом университете в Хошимине идёт подготовка участников олимпиады по русскому языку, которая ежегодно проходит в Российском центре науки и культуры в столице Вьетнама — Ханое.

РЦНК каждый март проводит олимпиаду, в которой участвуют первокурсники, изучающие русский язык в разных вузах Вьетнама. Победители этой олимпиады в качестве награды получают возможность бесплатно учиться в России в течение пяти лет. Учащиеся должны продемонстрировать базовые знания по русскому языку, то есть свободно ориентироваться в ситуациях общения, связанных с бытовой и социально-культурной сферами.


Начиная с 2005 года эта олимпиада проходит в Ханое при поддержке Министерства образования и подготовки кадров Вьетнама. Молодые люди хорошо понимают, что возможность обучения в России — это верный путь к достижению высокого профессионализма и получению престижной работы в будущем.

Студенты из разных городов и вузов Вьетнама, которые победят в олимпиаде, станут обладателями квот Россотрудничества и государственных стипендий Министерства образования и подготовки кадров СРВ для обучения в российских вузах.

В Русском центре Педагогического университета в настоящее время ведётся подготовка участников олимпиады к заключительному, самому трудному для них туру — говорению и аудированию. Руководитель Русского центра Наталья Золкина проводит интенсивный курс по этим видам речевой деятельности. Хотя очень трудно активизировать знания первокурсников, все (и преподаватель, и студенты) очень стараются, так как рассчитывают на положительные результаты. Мы надеемся, что наши занятия не пропадут даром, и студенты Хошиминского педагогического университета смогут продолжить изучать так полюбившийся им русский язык в России!
Nguồn Русский мир
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
“Bố ơi, bố đang ở đâu? Con vẫn luôn mong mỏi ngày đêm được gặp bố!”
Đó là lời nhắn nhủ đầy yêu thương của người con gái Nga mang trong mình một nửa dòng máu Việt.

Cô gái ấy họ và tên là Rudnova Anhia Khanhevna (trước đây là họ Vũ), sinh ngày 24.1.1986. Thật tình cờ hôm đến quầy hàng khô ở trung tâm thương mại Dubrovka (Mátxcơva – LB Nga), chị bán hàng tên Hoa cho tôi hay, có một cô gái Nga lai Việt muốn tìm bố là người Việt anh ạ.
Sau khi xem mảnh giấy nhỏ xé vội viết bằng tiếng Nga ngoằn ngoèo ghi địa chỉ mà cô gái Nga để lại và nhìn tấm hình người thanh niên Việt chơi đàn ghi-ta, mái tóc tốt phủ gáy rủ vành tròn trước trán (kiểu tóc thời thượng của thanh niên thời bấy giờ), tôi lập tức hình dung ra cảnh những chàng trai cô gái Việt Nam sang Liên Xô tham gia hợp tác lao động vào những năm 80 về trước. Họ gặp và say mê những cô gái Nga xinh đẹp. Rồi những cuộc tình trong mộng đến và đi…Thời gian thấm thoát, Liên Xô và các nước Đông Âu tan rã, nhà máy giải tán, số công nhân ở lại làm ăn, số thì về nước, trong đó có bố của cô bé Anhia – kết quả của mối tình với mẹ cô một người con gái Nga, Nhikisina Evghenhina Valentinovna (trước là Moghilinskaia) Hiện gia đình cô đang sống tại Mátxcơva.

Trên mảnh giấy để lại ghi địa chỉ của người bố bằng tiếng Nga nhưng viết không rõ ràng, khiến tôi hơi băn khoăn? Theo đó thì, người thanh niên Việt có tên là Vũ Duy Hạnh (hay Hanh? Hành? Hoặc có thể là Khanh, Khánh? Vì trong tiếng Nga thì chữ X có nghĩa là H, là Kh, của tiếng Việt) Sinh ngày 26.9.1961, sang Liên Xô làm việc tại Mátxcơva (không ghi làm ở nhà máy nào? Sang Nga ngày tháng năm nào? Trở về Việt Nam khi nào hay còn ở lại đâu đó trên đất Nga?)
Còn địa chỉ tại Việt Nam là: Hà Nội (Ba Đình), hàng Gai, số nhà 3 B1, Thủ Lệ. (Bởi ghi không rõ ràng, nên tên phố là hàng Gai hay cầu Giấy đây?) Ngoài ra, bố của Anhia còn có người chị hay em gái tên là Hoa (hay Hòa? Hóa?), người anh trai hay em trai tên là Den? (hay Dền?) Thôi thì đành nhờ gia đình, bà con, bạn bè của Vũ Duy Hạnh (tạm gọi vậy?) đọc được những thông tin này, xem ảnh của anh mà giúp cháu Anhia sớm tìm được bố đẻ thân thương của mình.

Cũng may là Anhia có để lại chỗ quầy hàng khô của chị Hoa mảnh giấy nhỏ khác ghi số điện thoại, nên chúng tôi đã liên lạc được với nhau và hẹn gặp mặt. Đúng hẹn, không chỉ có Anhia mà cả chồng cô nữa, tên là Adrây, một thanh niên Nga. Trông họ thật đẹp đôi, hỏi đã có cháu chưa? Cả hai cùng cười: “Dạ chưa chú à…” (cô không biết một câu tiếng Việt nào) Anhia trông nhiều nét hao hao một cô gái Việt Nam, dáng người nhỏ nhắn, nước da trắng hồng, vẻ thùy mị.

Câu chuyện cởi mở hơn. Nhưng một số thông tin về bố cô mà tôi rất cần biết cụ thể thì cô cũng chẳng cung cấp được gì hơn mảnh giấy kia? Tôi hơi thất vọng. Tôi hỏi sao mẹ cô không nói rõ hơn về bố? Thì Anhia cho biết mẹ không nói gì hơn ngoài mấy dòng tin ngắn ngủi đó? Vì tế nhị…tôi cũng không gắng hỏi thêm, bởi nhận thấy nước mắt của cô rơm rớm vành mi khi nhắc về người cha…

Tôi tranh thủ ghi thêm hình ảnh vợ chồng cô để hi vọng bố cô hiện nay đang ở nơi nào đó khi trông thấy sẽ cảm thấy vui hơn khi giọt máu mình để lại nước Nga năm nào giờ đã khôn lớn, xinh đẹp, thùy mị và có công ăn việc làm ổn định, có một tổ ấm nho nhỏ…Điều mà cô hãy còn thiếu thốn là hình bóng một người cha mà lâu nay cô thường mong muốn được cất lên hai tiếng: “Bố ơi!” như bao người con gái con trai khác…Tôi cũng như cô, mong muốn hai cha con cô sẽ được đoàn tụ, được gặp lại nhau trong vòng tay yêu thương chờ đợi khắc khoải bấy lâu nay.
Một số hình ảnh của anh Vũ Duy Hạnh khi còn ở nước Nga và cô con gái Nga mang trong mình nửa dòng máu Việt: Rudnova Anhia Khanhevna








Võ Hoài Nam (từ Mátxcơva)
Nguồn: dantri.com.vn
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Ông Igor Britov, Chủ nhiệm Ban biên tập phát thanh châu Á của đài Sputnik, hãng truyền thông quốc tế Nước Nga ngày nay vừa có chuyến đi Việt Nam tham dự Hội nghị quảng bá văn học Việt Nam. Sau đây là bài viết của ông về chuyến đi thú vị đó:



Chuyến đi Việt Nam hai tuần của tôi đã kết thúc. Những sự kiện xẩy ra trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy có lẽ phải đủ cho cuộc sống Moskva của tôi trong vòng hai tháng, thậm chí có khi còn lâu hơn thế nữa. Trong các sự kiện ấy, điều quan trọng nhất, hữu ích và thú vị nhất đối với tôi là Hội nghị quốc tế quảng bá văn học Việt Nam, Liên hoan thơ châu Á Thái Bình Dương và Ngày thơ Việt Nam. Đó là những sự kiện thực sự hoành tráng. Trong cơ sở thành công của các sự kiện văn học to lớn ấy có cả yếu tố chủ quan và khách quan. Như trong bất kỳ công việc nào cũng vậy, thông thường có rất nhiều điều phụ thuộc vào một con người cụ thể nào đó, có thể dời non bạt núi trên con đường tới mục tiêu định đến. Người ấy phải có cá tính rực rỡ và mạnh mẽ. Đó chính là tính cách của nhà thơ Hữu Thỉnh, Chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam. Rõ ràng là nếu không có vai trò trụ cột của ông thì sẽ không thể tổ chức và tiến hành cuộc hội nghị và lễ hội quy mô như vậy. Ngoài vốn sáng tạo to lớn, người đàn ông này có nguồn năng lượng vô biên, có sức hút tình cảm, uy tín lớn trong xã hội và ảnh hưởng chính trị, bằng chứng là mối quan hệ của ông với Chủ tịch nước.

Diễn đàn quốc tế về văn học ở Hà Nội, với sự tham gia của hơn 150 đại diện đến từ 43 quốc gia, đòi hỏi nguồn chi phí tài chính khá lớn. Tình hình kinh tế thuận lợi hiện nay ở Việt Nam có thể cho phép dành tiền cho những diễn đàn như vậy. Nhờ tốc độ phát triển kinh tế gia tăng, chính phủ Việt Nam ngày càng hỗ trợ các hoạt động trong các lĩnh vực tinh thần, trong đó có văn học. Hiện nay, nhiều quốc gia mạnh mẽ về kinh tế ở châu Á như Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc rất quan tâm đến văn hóa và xúc tiến quảng bá văn hóa ra nước ngoài. Mỗi quốc gia trong số họ thực hiện điều đó theo cách riêng của mình, và mỗi quốc gia có những mục tiêu riêng trong lĩnh vực này. Là một nước đang phát triển, song song với sự gia tăng sức mạnh kinh tế, Trung Quốc có xu hướng tăng cường vị thế chính trị và văn hóa của mình trên thế giới. Một loạt Viện Khổng Tử được khai trương trên toàn thế giới, chỉ riêng ở Nga đã có khoảng 20 viện như vậy. Trung Quốc không chỉ mở rộng ảnh hưởng văn hóa của mình, mà còn hướng tới sự tác động văn hóa và tư tưởng trên thế giới. Hàn Quốc quảng bá văn hóa của mình bằng cách nhằm vào giới thanh niên, bởi vì lớp trẻ vốn có phản ứng nhanh nhạy trước tất cả những gì mới mẻ, tiên tiến và hiện đại. Thông qua làn sóng văn hóa, thế hệ trẻ có thể dễ dàng quan tâm đến đất nước một cách toàn diện, quan tâm đến sản phẩm công nghệ và thương hiệu Hàn Quốc, trong tương lai gần điều đó mang lại lợi ích kinh tế cho Seoul. Nhật Bản tăng cường ảnh hưởng vững chắc của mình ở Nga trong nhiều lĩnh vực nghệ thuật và văn hóa, kể cả trong văn học. Một phần không nhỏ, nhờ điều đó mà thái độ của người Nga đối với Nhật Bản tương đối tích cực, bất chấp sự tranh chấp lãnh thổ về quần đảo Kuril. Trong trường hợp này, văn hóa đóng vai trò quan trọng như một yếu tố chính trị.

Chỉ có các cường quốc kinh tế mạnh mẽ mới có khả năng quảng bá ảnh hưởng văn hóa của mình tới các nước khác. Việt Nam đang ngày càng tỏ rõ tiềm năng kinh tế của mình, tạo cơ sở để tin rằng việc thúc đẩy văn hóa Việt Nam ra thế giới sẽ được mở rộng. Tiền ngân sách bỏ ra như vậy sẽ thu được kết quả thiết thực. Sự đầu tư tài chính cho chính sách hợp tác văn hoá sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho hàng hóa Việt Nam và tạo khí hậu thuận lợi cho các doanh nghiệp Việt Nam trên thị trường thế giới.

Sự thành công về kinh tế của đất nước thúc đẩy các hoạt động phát triển văn học, xuất bản sách, kích thích đời sống văn học và mối liên hệ với các nhà văn quốc tế. Nhưng ở Nga nhiều người cho rằng sự giàu có vật chất có hại cho các nghệ sĩ, cuộc sống no đủ khiến cho tài năng mai một. Có vẻ như nhà văn phải đói khổ, phải sống trong thiếu thốn thì ngòi bút của ông ta mới sản sinh ra kiệt tác. Thế kỷ XIX thời hoàng kim của văn học Nga cho thấy những quan sát này là có lý. Nhưng chúng ta hãy hy vọng rằng đây không phải là quy luật phổ quát của văn học, và cách tiếp cận như vậy sẽ không phù hợp cho Việt Nam!

Tôi từng biết rằng ở Việt Nam có rất nhiều nhà thơ, nhưng cả một đất nước làm thơ như vậy thì thậm chí không thể tưởng tượng! Thiên nhiên Việt Nam truyền cảm hứng cho người ta phải làm thơ. Có lẽ bất kỳ người nào đứng trước cảnh quan điểm tuyệt đẹp của vịnh Hạ Long cũng nổi hứng sáng tạo! Nhưng vẻ đẹp thiên nhiên cũng có ở nhiều quốc gia. Vậy thì bản chất vấn đề là ở chỗ khác? Phải chăng, trong con người Việt Nam có một thứ gen làm thơ nào đó, là đặc thù của người Việt! Thái độ đặc biệt của nhân dân Việt Nam đối với thơ ca được thể hiện ở chỗ trong diễn đàn văn học lần này khách mời quốc tế hầu hết là các nhà thơ, còn số các dịch giả thì ít hơn nhiều. Và, như về sau tôi nhận ra, không phải vì ban tổ chức quên mời, mà bởi số lượng các dịch giả dịch văn học Việt Nam ra các thứ tiếng khác trên thế giới là rất ít.

Ở Nga hiện giờ không có dịch giả nào dành tất cả thì giờ của mình để chỉ làm công việc dịch văn học Việt Nam, coi đó là công việc chính yếu và duy nhất trong cuộc sống của mình. Bản thân tôi cũng chỉ có thể dành thời gian cho công việc dịch sách sau khi đã làm xong công việc chính ở đài phát thanh. Rất đáng tiếc là tôi không thể dành thời gian cho công việc dịch sách một cách có hệ thống, theo lịch trình thường xuyên, mà chỉ có thể làm khi có được khoảng thời gian rỗi ngắn ngủi. Trong cuộc chuyện trò thân tình, đề cập đến các nhà văn Việt Nam trẻ tuổi, nhà văn lão thành Đỗ Chu nói với tôi rằng đối với đa số các tác giả trẻ, viết văn chỉ là công việc thứ yếu. Họ viết báo hoặc tham gia công việc khác để nuôi sống bản thân và gia đình. Và tất nhiên, điều này tác động tiêu cực đối với công việc sáng tác của họ. Ở một mức độ nhất định, có thể áp dụng nhận xét này cho những người đang dịch văn học Việt Nam. Ở Nga hiện nay gần như không thể sống nổi nếu chỉ dịch văn học.

Giáo sư Phạm Vĩnh Cư, một dịch giả cự phách của trường phái dịch thuật Việt Nam cho rằng trong công việc chuyển ngữ tác phẩm văn học có ba vấn đề chính: tìm được dịch giả chuyên nghiệp, lựa chọn tác phẩm có giá trị để dịch và xuất bản quyển sách đó. Theo chuyên gia hàng đầu ở Việt Nam về văn học Nga Phạm Vĩnh Cư, vấn đề thứ ba không phải là vấn đề chính và có thể giải quyết được. Thế nhưng ở Nga vấn đề đó lại không hề dễ dàng. Không phải dịch giả nào cũng có thể đứng ra làm công việc quản lý và đề xuất bản dịch của mình với nhà xuất bản. Vì vậy, cần phải có người hoặc tổ chức nào đó tham gia giải quyết hàng loạt vấn đề liên quan đến việc chuyển ngữ và in ấn, phát hành tác phẩm văn học. Hiện nay Quỹ hỗ trợ quảng bá văn học Nga và Việt Nam đang hoạt động, do nhà văn-dịch giả Hoàng Thúy Toàn phụ trách. Quỹ này được thành lập cho các dự án cụ thể. Vậy thì những sáng kiến và kế hoạch khác không nằm trong phạm vi quỹ này thì sao, phải giải quyết như thế nào?

Hội nghị quảng bá văn học Việt Nam và Liên hoan quốc tế thơ châu Á Thái Bình Dương tại Hà Nội chắc chắn sẽ thúc đẩy phổ biến văn học Việt Nam ra nước ngoài. Đối với tôi, chuyến đi này có ý nghĩa rất quan trọng. Việc làm quen với các nhà văn Việt Nam, trực tiếp đối thoại với họ sẽ kích thích làm việc nhiều hơn nữa. Giờ đây tôi quan tâm nhiều hơn đến văn học Việt Nam và công việc dịch tác phẩm của các nhà văn Việt Nam để giới thiệu với bạn đọc Nga. Những diễn đàn văn chương và liên hệ với các nhà văn quốc tế là rất cần thiết. Theo hướng Nga-Việt bây giờ, có lẽ chỉ có Thúy Toàn đóng vai trò cầu nối giữa các nhà văn Nga và Việt Nam.Vậy mà trước đây, liên hệ văn học giữa Việt Nam và Liên Xô đã từng rộng lớn nhường nào! Nhiều nhà văn, nhà thơ Liên Xô nổi tiếng đã đến thăm Việt Nam. Thơ Việt Nam từng được những đấng, những bậc trên đỉnh Olympus thơ ca như Konstantin Simonov chuyển ngữ. Hiện giờ, đôi khi công việc đó được đảm nhiệm bởi những người rất xa rời Việt Nam. Trong khi đó, vai trò của dịch giả lại vô cùng quan trọng, vì dịch văn học đồng thời cũng là sứ mệnh văn hóa và giáo dục, là giúp người đọc hiểu được đất nước và yêu mến người dân của đất nước nói tiếng nói cuốn sách được dịch. Đối với bản thân, tôi thực hiện lời khuyên của dịch giả người Nga nổi tiếng Mariana Tkachev là làm nhiều chú giải về đặc tính đời sống, phong tục và văn hóa của người Việt Nam.

Tiền bạc, thời gian, lựa chọn tác phẩm đáng dịch — tất cả những điều này là rất quan trọng trong công việc của người dịch văn học. Nhưng có một thành phần thiết yếu của bất kỳ quá trình sáng tạo nào là nguồn cảm hứng. "Chúng ta được sinh ra cho cảm hứng" – thi hào Nga Alexander Pushkin từng viết như vậy trong "Nhà thơ và đám đông." Những lời này không chỉ dành cho các thi sỹ, mà còn có thể nói về bất kỳ người nào tham gia công việc sáng tạo, kể cả các dịch giả. Không phải ngẫu nhiên mà Liên Xô đã từng lập ra rất nhiều trại sáng tác tại những nơi đẹp nhất trong nước như Sochi, Picunda, Jurmala… Ở Việt Nam, như tôi đã đề cập, rất nhiều nơi có thể truyền cảm hứng sang tạo như Hạ Long, Phú Quốc, Đà Lạt, Sapa…. Khi đến Nha Trang, tôi bất chợt mong muốn rằng: "Giá mà được sống lâu hơn ở đây trong một ngôi nhà nhìn ra biển! Có lẽ ở đây sẽ làm việc rất dễ dàng!" Biết đâu, tôi sẽ có dịp dịch một cuốn sách Việt Nam nào đó trên bờ Biển Đông xinh đẹp…
I.B.

Nguồn: sputniknews
 
Top