Зашел мужик в антикварную лавку, вяло посмотрел на прилавок,собрался уже уходить. Вдруг видит: у входа кошечка молочко пьет, а блюдечко - Тутанхамон! 7-ой век до нашей эры!
Мужик возвращается к продавцу:
- Извините, я одинокий человек, живу без друзей... Вот ваша кошечка
мне так приглянулась... Вы не могли бы мне ее отдать?
- Нет, нет. Ее так мои дети любят.
- Ну, я такой одинокий... Я вам 10 долларов дам...
- Нет, нет, не продается.
Наконец, на 150 долларов сторговались. Мужик уходит, уже в дверях
оборачивается:
- Ваша кошечка, наверно, привыкла пить из этого блюдечка, вы не отдадите?
- Нет, нет.
- Я вам 10 долларов за него дам...
- Ну что вы, это же Тутанхамон, 7-ой век до нашей эры... Я так уже 87 кошечек продал...
Gã rẽ vào cửa hàng đồ cổ, uể oải liếc qua các tủ hàng và định bỏ ra ngoài. Chợt gã thấy ngay cạnh lối vào một con mèo đang liếm sữa trong cái đĩa - thời Tutankhamun! Thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên!
Gã quay lại chỗ người bán hàng:
- Thưa ông, tôi là người cô đơn, sống không có bạn bè... Con miu nhà ông dễ thương ghê... Ông có thể cho tôi được không?
- Không, không được. Lũ trẻ nhà tôi yêu nó lắm!
- Nhưng tôi cô đơn lắm... Tôi trả ông 10 đô...
- Không, không. Nó không phải để bán đâu.
Cuối cùng thì cũng ngã giá là 150 đô. Gã ra về nhưng mới đến cửa đã quay lại:
- Con miu nhà ông có lẽ đã quen liếm sữa đựng trong cái đĩa này rồi. Ông cho tôi được chứ?
- Không, không.
- Tôi trả ông 10 đô vậy...
- Ông sao thế! Đây là Tutankhamun, thế kỷ thứ 7 trước Công nguyên... Tôi đã bán được 87 con miu rồi...
)