Truyện chú Hành (Cipollino) - Gianni Rodari

Cynir

Vania 3N
Сотрудник
Чиполлино появился в 1951 году в книге «Приключения Чиполлино» (Le avventure di Cipollino, The Adventures of the Little Onion, Cuộc phiêu lưu của chú Hành) итальянского писателя Джанни Родари. Образ Чиполлино получил большую популярность в СССР.

В журнале «Весёлые картинки» он стал членом Клуба весёлых человечков, состоящего из известных персонажей детских книг и фильмов. Изображён на почтовых марках России 1992 и 2004 года.​

 

Cynir

Vania 3N
Сотрудник
TRUYỆN CHÚ HÀNH
Phần 1

Ngọc Giao
dịch ngữ



Trước khi sao chép, bạn phải xin phép dịch giả !
Mong bạn hãy tôn trọng để được sự tôn trọng !
 

Cynir

Vania 3N
Сотрудник

Ở xứ nọ hay miền kia, cư dân toàn rau củ quả mà thôi. Có chú Hành lúc nào cũng vui tươi hoạt bát, ghét bất công, biết mạnh dạn đứng lên bảo hộ bằng hữu mà chả sợ gì vòng lao lí.​


Chú ta đây, con bác Hành Già. Chú sống với bác mẹ cùng bảy anh em ở xóm ngoại ô nghèo kiết xác.​


Một hôm, lũ thị dân nô nức đi đón đại vương Chanh kinh lí.​


Bấy giờ quần chúng xồ ra chiêm ngưỡng đức vương công. Bố con Hành đã bảo nhau lục tục dậy từ sớm trực ngay hàng đầu.​


Ấy vậy mà tổ sư đứa nào ủn kinh quá, làm bác Hành chẳng đứng vững nữa, sơ ý thế nào giẫm phải chân vương công Chanh.​


"Ái !" - Ngài Chanh rú lên - "Có phản loạn ! Bắt ngay thằng giặc lại !".​


"Bố đi đây, Hành ơi !" - Bác Hành cất giọng thất thểu - "Từ rày ráng tự lập nhé con, cứ nhìn đời mà phấn đấu !".​


Vậy là Hành quyết xa nhà lên đàng ngao du, nhằm lượm sàng khôn khắp thiên hạ.​
 

Cynir

Vania 3N
Сотрудник

Trên đường đi, chú ta ghé vào xóm nọ. Mà không hiểu cớ làm sao căn nhà đầu xóm bé tới mức không đáng gọi là nhà. Gia chủ là lão Bí Ngô, cũng đang ngồi chơi trong ấy.​


Số là lão Bí mới dựng nhà xong cách nay một bữa. Đối với lão là công trình trong mơ, lão cứ ki cóp để vừa sắm mỗi năm một viên gạch. Lão làm lụng cật lực lắm, cho nên đống gạch yêu dấu cũng lớn dần lên. Ấy thế suốt đời lão vẫn không xây nổi cái nhà ; mãi khi thấy xế tuổi, lão mới hạ quyết tâm xắn tay xây nhà. Bởi vậy, nhà Bí Ngô chỉ ngồi không chứ chả làm gì hơn được.​


Lúc Hành và Bí đang bù khú thì có xe ngựa vọt qua nhà. Trong xe có tiếng thở hồng hộc, rồi một ông mập bước ra... Đó là signor Cà Chua, tổng quản nhà bá tước phu nhân Anh Đào.​


"Quân rạch giời !" - Signor Cà Chua la rầm lên - "Ai cho mày xây nhà trên thái ấp Anh Đào ? Cuốn ngay, kẻo ta cho nổ banh bây giờ !".​


"Chính ông mới nổ ấy, signor Cà Chua ạ !" - Câu bạo mồm này không ở ai ngoài chú Hành. Cho nên signor Cà Chua bầm mặt vì tức, bèn túm tóc chú ta.​


Thế là lão túa nước mắt tùm lum. Ấy vì chỏm tóc chú Hành bốc hơi cay quá.​


Lão Cà Chua tính khí ngoa ngoắt khôn ngăn dòng lệ sót được. "Thằng khố rách áo ôm nhớ, rồi mày trả giá đắt cho nước mắt tao !".​


Signor Cà Chua bị sỉ nhục, bèn chuồn tọt vào xe. Trước khi cút, lão còn kịp thét bọn lính Chanh tháp tùng : "Tống thằng Bí ra đường, giốt con chó dữ nhất vào nhà nó cho ông !".​
 

Cynir

Vania 3N
Сотрудник

Quả nhiên đội Chanh chả nói chả rằng sút đít bác Bí văng khỏi nhà, rồi dắt vào đấy một con chó khổng lồ tên Cụp Tai.​


Nhưng cũng đế thêm, đận ấy đang mùa hè bức sốt. Thành thử, con Cụp Tai được giao nhiệm vụ canh điền sản cho bá tước phu nhân Anh Đào mà cứ lả đi vì khát. Chú Hành biết thế, bèn mẩm : "Giờ tao cho mi xơi một vố !".​


Chú ta mới rót nước đầy cóng, lén rắc thuốc ngủ rồi làm bộ uống ừng ực. Tội nghiệp Cụp Tai thèm rớt rãi : "Signor Hành uôi, cho nhà cháu xin ngụm héng ?".​


"Thôi cũng được ! Mày uống đi, thỏa thích luôn nhé".​


Con chó bèn hí hửng tu sạch, thế là lăn kềnh ra chết giấc.​


Khi chắc mẩm chó dữ đã ngủ say, chòm xóm mới lục tục kéo sang nhau nhà lão Bí. Họ không còn chút lo sợ gì nữa : "Signor Cà Chua hai lần bị chơi vố đau, thế nào hắn cũng không để yên cho đâu !".​


"Cháu đã có kế này !" - Hành bảo - "Phải giấu ngôi nhà đi. Ta hãy tìm xe đẩy rồi chở đi phi tang".​


Vậy là sớm sau chú Hành rủ cái Cải Đường kéo nhà lão Bí vào rừng rậm nhờ bạn Việt Quất giắng hộ.​
 

Cynir

Vania 3N
Сотрудник

Signor Cà Chua nghe bẩm rằng, căn nhà đã mất tiêu. Y liền sai một toán hiến binh đi ra xóm.​


Bọn lính Chanh bèn bắt hết những ai bị nghi tòng phạm. Gồm lão Bí Ngô, giáo sư Lê, chú Tỏi Tây...​


Hành với Cải Đường về thì chòm xóm đã vắng teo, liền biết ngay có sự dữ. Chú Hành bàn rằng phải giải cứu tù nhân cái đã, nên hai đứa dắt nhau sang nhà bá tước Anh Đào thám thính.​


Tòa lâu đài nguy nga sừng sững trên mỏm đồi, xung quanh lại dọn làm trang viên rộng lắm. Đã thế còn trưng vô vàn biển cấm đề chữ cộ.​


Thực ra chỉ để bày cho cháu bá tước phu nhân Anh Đào ghi nhớ, ấy là cậu Tiểu Anh Đào thơ dại. Cậu bé bị cấm táy máy bất cứ cái gì, thậm chí chẳng được phép giao du với trẻ con chòm xóm. Cho nên nó suốt ngày thui thủi một mình trong gia viên.​


"Signor Anh Đào ơi !" - Chợt tiếng ai the thé. Tiểu Anh Đào bèn ngoái ra, thấy một chú bé có chỏm tóc tua tủa như cuống hành đi cùng cô bé có bím tóc hệt râu củ cải.​


Tiểu Anh Đào chơi một mình mãi chán quá, nên gạt phắt mấy lời răn, chạy ngay lại. Bọn trẻ bèn đánh bạn. Chú Hành đá một truyện tếu, thế là ba đứa cười khúc khích.​


Không may, tiếng cười vọng vào sảnh. Cũng bởi xưa nay chốn này đã có ai cười bao giờ ? "Cái gì thế ?" - Bá tước phu nhân Anh Đào phát chợn.​


Các bà bảo lão Cà Chua ra ngoài xem xét.​


Và lão thấy gì nào : Cậu Tiểu Anh Đào đang thủ thỉ với hai đứa rách bươm xơ mướp. Vả lại, signor Cà Chua nhận ngay ra một tên, ấy là chú Hành.​


Cà Chua bèn nổi đóa tưng bừng. "Quân ti bỉ này !" - Lão gầm lên - "Ông phải cho mày đi biệt giam, chứ ngữ mày nhà tù ăn thua đếch gì !".​


Và thế là chú Hành bị quẳng vào ngục tối om.​
 
Top