Du học Nga - Nên hay không nên?
Viết cho Hoàng Anh và Tuấn Anh - hai Sinh viên vừa bị đánh ở trường MEI
Tôi là sinh viên năm 3, hiện đang học cùng trường với 2 sinh viên vừa bị đánh là Tuấn Anh và Hoàng Anh. Trước đây 3 năm khi đươc học bổng sang Moscow học, tôi nghĩ mình là 1 người may mắn khi được học tập ở một nước có truyền thống về giáo dục lâu đời. Hơn thế nữa lại được học ở MEI là 1 trường rất nổi tiếng trước đấy. Khi học tiếng (khoảng 7 tháng ) ở Việt Nam, tôi được tiếp xúc với 7 giáo viên người Nga, họ đều rất tốt. Vì vậy tôi nghĩ chắc hẳn sang bên này sẽ tốt lắm. Nhưng khi đặt chân đến Nga, mọi việc đã hoàn toàn khác hẳn. Nhiều thế hệ cha chú đi trước từng học tập và công tác bên này đều nghĩ đất nước Bạch Dương vẫn như ngày nào, điển hình trực tiếp là bố tôi, một người từng hơn 10 năm công tác và học tập ở Liên Xô cũ. Nhưng xin thưa với bố và các cô chú rằng, chế độ Xô Viết ngày xưa đã hoàn toàn biến mất, không còn nhiều người Nga tốt bụng với người nước ngoài nữa. Ngay ở Moscow - một trung tâm thương mại và buôn bán - chuyện đó lại càng không hiếm.
Ba năm trước khi mới đặt chân đến Moscow, chúng tôi (8 đứa) đã được các anh đi trước cho biết như thế nào là Skinhead (bọn holigan đầu trọc), như thế nào là bọn công an thối nát, sẵn sàng làm tiền bất cứ người nước ngoài nào nếu chúng muốn. Cụ thể hơn là chúng sẽ chở người nước ngoài đến 1 khu rừng vắng vẻ nào đó, lấy sạch tiền. Các bạn sẽ tự hỏi sao lại không có sự phản kháng? Xin thưa rằng có ai dám phản kháng khi có 1 khẩu súng đen ngòm chĩa vào đầu trong khi xung quanh mình chỉ toàn rừng là rừng. Cùng năm tôi đến ấy, đã có 1 sinh viên Ấn Độ phải về nước vì bị đánh hỏng cả mắt. Mặc dù cậu ấy đang học năm cuối đại học.
Ba năm trôi qua cùng với những vụ cướp tiền,cướp bóc và đánh nhau, tôi dần ý thức rằng "sống ở đất Nga là chấp nhận đánh đổi mạng sống của mình và có thể chết bất cứ lúc nào". Sang bên này, từ 1 sinh viên chưa biết cầm dao, tôi và các bạn cùng trường đã phải cầm gậy,dao để đánh bọn holigan khoảng chừng 14,15 tuổi khi các vụ đánh sinh viên Việt Nam diễn ra liên tiếp, và nhà trường cùng cảnh sát không thể đưa ra biện pháp giải quyết.
Cách đây 3 tuần có 2 sinh viên Việt Nam của trường tôi bị đuổi đánh nhưng được 2 sinh viên người Châu Phi giúp đỡ nên đã thoát. Tuy nhiên, cuối cùng họ lại bi bắt vào đồn cảnh sát cùng bọn holigan. Hai bạn đó đã nói rằng: "Chúng tôi đã có một sinh viên Việt Nam ở Saint bị sát hại, chúng tôi chỉ muốn yên bình để học tập". Và câu trả lời của công an là "sao chúng bay đi buổi tối không đem theo vũ khí để đánh trả khi bị tấn công".
Cuối cùng việc gì đến đã đến, đó là Hoàng Anh bị chém gần 30 nhát. Theo lời kể của Hoàng Anh thì bạn đó chỉ biết ôm đầu và mặt, còn bọn chúng cứ liên tiếp đâm nhiều nhát vào người. Tuấn Anh thì nghiêm trong hơn, bị đánh đến chấn thương sọ não,mặt mày sưng húp,mặt toàn máu,mắt bị sưng tấy lên.... đến lúc khi về đến được kí túc xá, nhiều người trong chúng tôi không nghĩ rằng đó là Tuấn Anh nữa... Rất nhiều người chứng kiến lúc đó đã khóc và phẫn nộ.
Hiện nay Hoàng Anh đã đỡ hơn, Tuấn Anh thì cũng tốt hơn rồi nhưng những ảnh hưởng sau này thì không ai có thể biết được.... Cầu mong cho hai bạn bình yên, tất cả các sinh viên cùng trường đều mong như vậy cả!!!
Có 1 người quen của tôi nói thế này: "Có cho vàng chắc bác cũng không dám cho con sang Nga học quá". Câu nói làm 1 sinh viên đang học ở Nga như tôi chạnh lòng nhưng không thể không đặt câu hỏi khi bác ấy nói như vậy. Có bậc phụ huynh nào muốn đem mạng sống của con mình đánh đổi như một canh bạc hay không?