Đồng thoại Grimm (Сказки братьев Гримм)

Cynir

Vania 3N
Модератор
Сотрудник
«Детские и семейные сказки» (Kinder- und Hausmärchen) — сборник сказок, собранных в немецких землях и литературно обработанных братьями Якобом и Вильгельмом Гриммами. Первоначально издан в 1812 году. В настоящее время известен под названием «Сказки братьев Гримм» (Grimms Märchen).​

 

Cynir

Vania 3N
Модератор
Сотрудник
CÔ BÉ QUÀNG KHĂN ĐỎ
Красная Шапочка
Little Red Riding Hood



Красная Шапочка в психологии и сексологии

В книге Эрика Берна «Игры, в которые играют люди. Люди, которые играют в игры» сказка о Красной Шапочке разбирается как пример «игр», жизненных сценариев. Практически Берн из современной обработки сказки вторично извлекает её архаическую подоплёку, но представляет соблазнителем не волка, а саму Красную Шапочку, воплощающую в жизнь один из подростковых сценариев. Иной вариант интерпретации предполагает раскрытие сценарного треугольника «Жертва — Насильник — Спасатель» с ротацией ролей.

Эрих Фромм интерпретирует сказку с точки зрения психоанализа. По его мнению речь в сказке идёт не о маленькой, беззащитной девочке, а о зрелой женщине, которая столкнулась с проблемой половых отношений. Совет матери «не сворачивай с дорожки в лес» Фромм истолковывает как предостережение о том, что не следует вступать в половую связь, а акт людоедства волка — как половой акт. Однако кроме морали об опасности половых отношений в сказке присутствует идея о конфликте между мужчинами и женщинами. Как пишет Фромм, сказка о Красной Шапочке — «это история торжества женщин, ненавидящих мужчин, история, заканчивающаяся победой женщин».


Xưa kia ở xóm nọ có cô bé rất xinh xắn, mà hình như trên đời chưa từng thấy bao giờ.


Mẹ đã yêu cô khôn cùng, mà bà ngoại càng quý hơn.


Hôm sinh thần cháu rượu, bà đan cho chiếc khăn quàng màu đỏ chót.


Tự bấy đi đâu làm gì cô bé cũng đội chiếc mũ đỏ mới xinh. Nên hễ thấy cô là hàng xóm trầm trồ : "Con bé Khăn Đỏ kìa !".


Đến một hôm mẹ nướng bánh rồi bảo con gái : "Khăn Đỏ ơi, con đem bánh và bơ sang biếu bà. Nhớ hỏi thăm bà mấy câu nhé !".


Thế là bé Khăn Đỏ xách giỏ sang nhà bà ở xóm bên. Cô bước vào rừng...


... và gặp ngay lão Sói Xám. Y hau háu nhìn cô bé Khăn Đỏ.


Nhưng gã chẳng dám, vì gần đấy có tiếng rìu tiều phu.


Sói liếm mép mà bảo cô bé : "Đi đâu thế, hở Khăn Đỏ ?".


Phần bé Khăn Đỏ ngây thơ chưa biết lạc vào rừng tai hại đến thế nào, và nhất là gặp sói nữa. Nên cô chào Sói và đáp : "Cháu sang bà, còn đem ít bánh với hũ bơ nữa".


"Ơ thế nhà bà còn xa không ?" - Sói lại hỏi. "Cũng hơi xa ạ" - Khăn Đỏ nói - "Ở xóm đàng kia đấy, sau lưng cối xay, ngay căn nhà đầu thôi".


"Được lắm !" - Sói nói - "Ta cũng muốn sang thăm bà cô. Ta quẹo lối này vậy, còn cô cứ đi đàng đó. Mình thi coi ai tới trước nhé !".


Đoạn, Sói theo lối tắt phi mau vào xóm.


Còn bé Khăn Đỏ đi quãng khá xa. Đã thế lại ưa đủng đỉnh, cứ chốc chốc cô dừng chân bên đàng, hái hoa và gom đầy một mớ.


Lúc cô bé còn chưa kịp tới cối xay, lão Sói đã đứng trước nhà bà ngoại và cộc cửa.


Lúc ấy bà trở bệnh nên phải nằm liệt giường. "Ai đấy ?" - Bà thều thào.


"Dạ cháu đây, bé Khăn Đỏ của bà đây !" - Sói giả giọng the thé - "Cháu sang thăm bà, tiện đem cả ít bánh với hũ bơ ạ".


Bà tưởng đấy là giọng cô bé Khăn Đỏ, nên nói to : "Cháu yêu của bà, cháu kéo sợi dây, thời cửa tự mở !".


Sói ta bèn kéo dây, rồi đẩy cửa bước vào.


Và Sói lao vào giường nuốt chửng bà ngay tắp lự.


Cũng phải thôi, vì y nhịn đói đã ba hôm rồi.


Sau đó hắn đóng cửa lại, đóng giả bà và rắp tâm đợi cô bé quàng khăn đỏ.


Chốc sau cô bé đã ở trước nhà và cộc cửa.


"Ai đấy ?" - Sói lại bắt chước giọng thều thào của bà.


Bé Khăn Đỏ hơi chợn, nhưng cô tưởng bà cảm mạo, nên mới bảo thế này : "Cháu đây ạ, bé Khăn Đỏ của bà đây. Cháu đem ít bánh với hũ bơ biếu bà".


Sói đằng hắng rồi dịu giọng : "Cháu yêu của bà, cháu kéo sợi dây, thời cửa tự mở !".


Thế là Khăn Đỏ kéo dây, và mở cửa đi vào.


Cô bé lại gần giường, Sói bèn trùm chăn kín mình và nói : "Cháu yêu của bà, để bánh lên bàn, xếp hũ lên giá, nằm xuống bên bà. Chắc cháu mỏi rồi !".


Bé Khăn Đỏ bèn vâng lời nằm xuống cạnh Sói và hỏi : "Bà ơi, sao tay bà to thế ?". "Tay to mới ôm cháu được chặt hơn, cháu ngoan ạ".


"Nhưng bà ơi, sao tai bà to thế ?". "Tai to mới nghe cháu được rõ hơn, cháu ngoan ạ".


"Nhưng bà ơi, sao mắt bà to thế ?". "Mắt to mới ngắm cháu được rõ hơn, cháu ngoan ạ".


"Bà ơi, nhưng sao hàm răng bà to thế ?". "Răng to mới nhai mày kĩ hơn chứ".


Rồi không để Khăn Đỏ kịp định thần, Sói già gian ác vồ lấy cô.


Đoạn, y nuốt chửng cô bé cùng đôi hài với chiếc mũ đỏ xinh.


Nhưng may thay, lúc ấy các bác tiều phu vác rìu đi ngang qua. Họ nghe tiếng động lạ,


bèn xông vào nhà giết Sói.


Thế rồi các bác rạch bụng nó. Bé Khăn Đỏ cùng bà chui ra.


Vậy là bà cháu đều bình an vô sự.


Trước khi sao chép, bạn phải xin phép dịch giả !
Mong bạn hãy tôn trọng để được sự tôn trọng !
 
Top