Старый город Ханоя
[TBODY]
[/TBODY]
Mong được các anh chị và các bạn đóng góp và sửa chữa giúp
В преддверии своего 1000-летия Ханой может претендовать на звание самого “вьетнамского” города Вьетнама. Именно здесь национальная культура страны предстает взору путешественника в наиболее полном повседневном выражении. Знакомство с ней невозможно без посещения древних кварталов вьетнамской столицы, окружающих живописное озеро Хоанкьем. Веками здесь жили ремесленики и торговцы, при этом представители определенных специальностей объединялись в гильдии и селились по соседству друг с другом. Так возникли лабиринты узких извилистых улочек, в названиях которых обязательно присутсвует слово “ханг” – “гильдия”. Когда-то их было всего 36, однако сейчас это число превысило 60. Гуляя по улицам ханойского старого города, приятно наслаждаться подлино национальным колоритом, наблюдать обыденную жизнь горожан и одновременно совершать экскурсию в глубину веков. По названиям улиц можно легко орпеделить былую “профессию” улицы, а в укромных уголках прячутся паматники прошлого – старинные дома и хр | Hà Nội có thể được mệnh danh là thành phố “đậm chất Việt” nhất của Việt Nam trước khi tròn 1000 năm tuổi của mình. Quả đúng như vậy, nơi đây là cả một nền văn hóa dân tộc quốc gia, mà ở đó hiện ra trước mắt du khách chúng ta hầu như tất cả mọi thứ qua những nét bình dị thường ngày. Để làm quen với nền văn hóa ấy, chúng ta không thể nào bỏ xót chuyến thăm thú những phố cổ của thủ đô Hà Nội, bao bọc quanh hồ Hoàn Kiếm đẹp như một bức tranh. Những người thợ thủ công và những người bán hàng sinh sống tại đây qua nhiều thế kỷ, họ là đại diện cho những nghề nhất định, họ tập trung thành một khu chợ và cư ngụ sát cạnh nhau. Cứ như thế những mê cung của những con phố hẹp, quanh co xuất hiện, mà ở trong tên gọi của nó luôn có từ “Hàng” – “khu chợ”. Không biết từ khi nào những con phố này chỉ có tất cả 36 phố, vậy mà giờ đây con số ấy đã vượt quá 60. Đi dạo dọc theo những phố Hà Nội cổ, và tận hưởng thật thoải mái và chân thực màu sắc bản địa, quan sát cuộc sống thường ngày của người dân thành thị và đồng thời thực hiện một chuyến tham quan tìm hiểu bề dày lịch sử. Theo tên gọi của các con phố, chúng ta dễ dàng biết được nghề của những ngóc ngách mà ẩn trong nó là những di tích của quá khứ - nhà cổ và đền thờ. |
Có người đã nói rằng, “Điều mơ hồ nhất khi đi giữa những con phố cổ sẽ cảm nhận thấy Hà Nội như một cơ thể sống, có vui buồn, lắng đọng có cảm xúc như một tâm hồn”. Yêu Hà Nội, chắc không thể biết nổi lý do chính xác tại sao. Chỉ đơn giản là sống ở nơi đây, mọi kỉ niệm đều gắn với từng con đường, phong cảnh, con người… "Dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà Nội”.Hà Nội có một nền văn hóa đặc trưng, đó là văn hóa vỉa hè. Người Hà Nội ăn trên vỉa hè, uống trên vỉa hè, vui chơi trên vỉa hè, bày bán trên vỉa hè, giao lưu trên vỉa hè.... Chắc chẳng có nơi đâu quán nước vỉa hè lại nhiều như ở Hà Nội, vài cái ghế đẩu, một cái bàn nhỏ, vài cái chén... thế là đã có một cái quán nhỏ. Yêu Hà Nội, là phải dùng con tim để cảm nhận. Mùa hè mới lại đến ... tiếng Ve Sầu râm ran hòa cùng cái nóng chói chang của mùa mới cũng làm cho lòng người rạo rực... Chợt nghe một bài hát về Hà Nội, trong lòng bỗng xao động... cứ thử lang thang trên các con phố cổ vào lúc tối muộn xem... sẽ bắt gặp một Hà Nội yên bình, thanh tĩnh và lặng lẽ. Mỗi người có một góc riêng cho mình với tình yêu về Hà Nội. Tôi yêu Hà Nội bởi những khoảng khắc bình yên và lắng đọng này. | Кто-то говорит, что “самая мечтательная вещь – когда гулять по улицам старого города, может чувствовать Ханой, такой как живой организм, у которого радостей, грустей, запечатлеваются в душу ”. Любить Ханой, наверно никак узнавать никакую определенную причину. Просто здесь жить, всякие события связались с каждыми улицей, пейжажами, и людям... “хотя улетать на четыре стороны света, в душу всегда тосковать по Ханою”. В Ханое характерная культура – это культура тротуаров. Ханойские кушат на тротуаре, пьют, развлекаются, торгуют, сливаются друг с другом так же на тротуаре....наверно нигде не cможет найти так много кисков на тротуаре как в Ханое, пары табуретов, один маленький стол, и немногие чашки... вот такой маленький киоск. Любовь к Ханою надо чувствовать со своим сердцем. Новое лето опять пришло.... стрекот цикадов сливается с ярким солнцем нового сезона, приводит душу в радостный трепет... вдруг слышал песню о Ханое, в душе волновалось... попробуй блуждать на старных улицах когда ночь идёт.... встретится Ханоем спокойным, стихим Каждый человек имеет свой угол с любовью Ханоя. Я люблю Ханой в таких моментах мира и осаждения. |
Mong được các anh chị và các bạn đóng góp và sửa chữa giúp
Chỉnh sửa cuối: