Giúp mình hiểu mấy câu trong bai văn của puskin

Huntermuop

Thành viên thường
Mình đọc mà nhiều đoạn không hiểu là gì mặc dù văn puskin rất hay. Rất mong mọi người giúp đỡ.
....в *** не было ни одного открытого дома, ни одной невесты,.... кроме своих мундиров, ни видали.
... один только человек принадлежал нашему обществу, не будучи военным. ... к тому же его обыкновенная угрюмость, крутой нрав и злой язык имели сильное влияние на молодые наши умы. какая-то таинственность окружала его судьбу...некогда он служил в русарах. и даже счастливо... а держал открытый стол для всех афицеров нашего полка..главное упражнение его состояло в стрельбе из пистолета.
разсказ называется выстрел
большое спасибо!
 

Khiêm Hạ Thái Sơn

Quản lý thực tập
Thành viên BQT
Сотрудник
Bạn đưa văn bản thiếu nhiều quá, và đôi chỗ bị sai lỗi chính tả, mà chỗ có dấu sao là cái gì thế, văn bản gốc cũng để dấu sao, hay là thượng úy hả (ba sao mà), đại khái mình dịch thế này (theo văn bản gốc nhé, và có tí phỏng đoán):
Ông ta (tay thượng úy này) không nhà cửa, không vợ con, chúng tôi thì sống tập trung cùng nhau, ngoại trừ bộ quân phục thì chẳng có gì đáng nói... Duy nhất chỉ có ông ta không còn là quân nhân ở trong đội của chúng tôi, ông ta khoảng 35 tuổi, còn chúng tôi thì nghĩ ông ta như ông già vậy. Kinh nghiệm đã mang đến cho ông ta nhiều ưu điểm vượt trội hơn chúng tôi, cái vẻ khó đăm đăm (hoặc là cau có cũng được), tính cách nghiêm khắc, lời nói thì hằn học của ông ta ảnh hưởng sâu sắc đến chúng tôi. Có cái gì đó bí ẩn xung quanh số phận ông ta, ông ấy là người Nga, nhưng tên của ông ta lại là cái tên người nước ngoài. Chưa bao giờ ông ấy công tác tại đội kỵ binh, mặc dù có lúc ông ta cảm thấy hài lòng. Không ai biết nguyên nhân nào thôi thúc ông ta về vườn (về hưu) và sống tại ngôi làng nghèo khó, nơi mà ông ta sống nghèo khổ và cố hữu: muôn đời đi bộ, mặc mãi một bộ áo khoác màu đen cũ kĩ và luôn giữ thái độ cởi mở, hồ hởi với các viên sĩ quan trong trung đoàn, nhiệm vụ chủ yếu của ông ta chủ yếu là luyện tập bắn súng ngắn...Cái câu cảm ơn rất nhiều là trong tác phẩm hay là bạn cảm ơn thế??? đại khái vậy...
 

Huntermuop

Thành viên thường
Cám ơn bạn rất nhiều. Mình sẽ đưa nguyên bản lên cho mọi người hiểu cho dễ. Mình rất thích đọc chuyện của Puskin nghe cô giáo phân tích nghĩa rất hay. Mong sự giúp đỡ của mọi người!

Мы стояли в местечке ***. Жизнь армейского офицера известна. Утром ученье, манеж; обед у полкового командира или в жидовском трактире; вечером пунш и карты. В *** не было ни одного открытого дома, ни одной невесты; мы собирались друг у друга, где, кроме своих мундиров, не видали ничего.

Один только человек принадлежал нашему обществу, не будучи военным. Ему было около тридцати пяти лет, и мы за то почитали его стариком. Опытность давала ему перед нами многие преимущества; к тому же его обыкновенная угрюмость, крутой нрав и злой язык имели сильное влияние на молодые наши умы. Какая-то таинственность окружала его судьбу; он казался русским, а носил иностранное имя. Некогда он служил в гусарах, и даже счастливо; никто не знал причины, побудившей его выйти в отставку и поселиться в бедном местечке, где жил он вместе и бедно и расточительно: ходил вечно пешком, в изношенном черном сертуке, а держал открытый стол для всех офицеров нашего полка. Правда, обед его состоял из двух или трех блюд, изготовленных отставным солдатом, но шампанское лилось притом рекою. Никто не знал ни его состояния, ни его доходов, и никто не осмеливался о том его спрашивать. У него водились книги, большею частию военные, да романы. Он охотно давал их читать, никогда не требуя их назад; зато никогда не возвращал хозяину книги, им занятой. Главное упражнение его состояло в стрельбе из пистолета. Стены его комнаты были все источены пулями, все в скважинах, как соты пчелиные. Богатое собрание пистолетов было единственной роскошью бедной мазанки, где он жил. Искусство, до коего достиг он, было неимоверно, и если б он вызвался пулей сбить грушу с фуражки кого б то ни было, никто б в нашем полку не усумнился подставить ему своей головы......
 

Khiêm Hạ Thái Sơn

Quản lý thực tập
Thành viên BQT
Сотрудник
Không có gì đồng chí ạ, bộ đội sống đời phụng sự, phục thiện chuộc lại lỗi lầm nhân sinh cả đời...Tài hèn sức mọn mong cậu bỏ quá cho!!!
 

masha90

Quản lý cấp 1
Модератор
Наш Друг
Cám ơn bạn rất nhiều. Mình sẽ đưa nguyên bản lên cho mọi người hiểu cho dễ. Mình rất thích đọc chuyện của Puskin nghe cô giáo phân tích nghĩa rất hay. Mong sự giúp đỡ của mọi người!

Мы стояли в местечке ***. Жизнь армейского офицера известна. Утром ученье, манеж; обед у полкового командира или в жидовском трактире; вечером пунш и карты. В *** не было ни одного открытого дома, ни одной невесты; мы собирались друг у друга, где, кроме своих мундиров, не видали ничего.

Один только человек принадлежал нашему обществу, не будучи военным. Ему было около тридцати пяти лет, и мы за то почитали его стариком. Опытность давала ему перед нами многие преимущества; к тому же его обыкновенная угрюмость, крутой нрав и злой язык имели сильное влияние на молодые наши умы. Какая-то таинственность окружала его судьбу; он казался русским, а носил иностранное имя. Некогда он служил в гусарах, и даже счастливо; никто не знал причины, побудившей его выйти в отставку и поселиться в бедном местечке, где жил он вместе и бедно и расточительно: ходил вечно пешком, в изношенном черном сертуке, а держал открытый стол для всех офицеров нашего полка. Правда, обед его состоял из двух или трех блюд, изготовленных отставным солдатом, но шампанское лилось притом рекою. Никто не знал ни его состояния, ни его доходов, и никто не осмеливался о том его спрашивать. У него водились книги, большею частию военные, да романы. Он охотно давал их читать, никогда не требуя их назад; зато никогда не возвращал хозяину книги, им занятой. Главное упражнение его состояло в стрельбе из пистолета. Стены его комнаты были все источены пулями, все в скважинах, как соты пчелиные. Богатое собрание пистолетов было единственной роскошью бедной мазанки, где он жил. Искусство, до коего достиг он, было неимоверно, и если б он вызвался пулей сбить грушу с фуражки кого б то ни было, никто б в нашем полку не усумнился подставить ему своей головы......
Mình tạm dịch thế này:

Chúng tôi đóng quân ở X. Cuộc sống sĩ quan trong quân ngũ thế nào thì rõ rồi. Buổi sáng rèn lính về các khoa mục đội ngũ và cưỡi ngựa, ăn trưa với trung đoàn trưởng hoặc ở quán của lão chủ người Do Thái, buổi tối thì nhâm nhi côc-tai pha rưọu và chơi bài. Ở X không có cái nhà thổ nào, cũng chẳng có cô gái nào để tán tỉnh; chúng tôi đàn đúm với nhau trong doanh trại và chẳng nhìn thấy gì ngoài những bộ quân phục sĩ quan của chính mình.
Chỉ có một người không phải là quân nhân trong hội của chúng tôi. Anh ta khoảng 35 tuổi và vì thế được chúng tôi coi như anh cả. Sự từng trải đem lại cho anh ta nhiều ưu thế trước chúng tôi, thêm vào đó cái vẻ rầu rĩ thường trực, tính bốc đồng và miệng lưỡi cay độc của anh ta gây ấn tượng mạnh cho những cái đầu thanh niên của chúng tôi. Có một sự huyền bí nào đó bao phủ số phận của anh ta, anh ta có vẻ là người Nga, nhưng tên của anh ta thì lại là một cái tên ngoại quốc. Nghe nói đã có thời anh ta từng phục vụ trong kỵ binh và thậm chí còn khá thành đạt; chẳng ai biết tại sao anh ta xuất ngũ rồi dừng chân ở cái xó nghèo này và có một cuộc sống vừa nghèo lại vừa hoang phí: suốt đời khoác cái áo choàng màu đen đã sờn và đi bộ, nhưng luôn đặt một bàn trong quán để đãi tất cả các sĩ quan trong trung đoàn chúng tôi. Tuy bữa trưa anh ta đãi chúng tôi thường chỉ có 2 hoặc 3 món do một người lính phục viên nấu nướng, nhưng rượu sâm-banh thì cứ gọi là chảy như suối. Không ai biết cơ ngơi của anh ta ra sao, thu nhập của anh ta thế nào, và cũng chẳng ai dám hỏi anh ta về điều đó. Anh ta có khá nhiều sách – phần lớn là sách quân sự, à, có cả tiểu thuyết nữa. Anh ta luôn vui vẻ cho mọi người mượn đọc và chẳng bao giờ đòi lại, nhưng cũng chẳng bao giờ trả lại cho ông chủ nhà những cuốn anh ta đã mượn. Niềm đam mê chính của anh ta là luyện bắn súng ngắn. Các bức tường trong phòng anh ta lỗ chỗ những vết đạn và đầy những lỗ thủng – hệt như cái tổ ong vậy. Bộ sưu tập phong phú các loại súng ngắn là thứ xa xỉ duy nhất trong cái nhà tường làm bằng cành cây trát đất nghèo nàn anh ta đang ở. Tài nghệ bắn súng của anh ta đạt đến mức thượng thừa, và nếu anh ta có ý định bắn tan quả lê đặt trên mũ sĩ quan của ai đó thì chắc chắn là tất cả mọi quân nhân trong trung đoàn chúng tôi đều sẵn sàng chìa đầu ra cho anh ta trổ tài…
 
Chỉnh sửa cuối:

masha90

Quản lý cấp 1
Модератор
Наш Друг
@masha90 c dịch văn học nghe trôi và tự nhiên thật đấy. :):57.jpg::71.jpg:

Cám ơn @Hồng Nhung đã có lời khen. Nguyên tắc dịch của mình là cố hiểu thật đúng ý của cả câu tiếng Nga rồi nhắm mắt nghĩ xem người Việt diễn đạt ý này bằng tiếng Việt thế nào chứ mình không quan tâm đến từng từ tiếng Nga cụ thể (trừ một số ít trường hợp – khi trong nguyên bản tiếng Nga có từ nào đó rất đắt, không thể bỏ qua).
 

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
Cám ơn @Hồng Nhung đã có lời khen. Nguyên tắc dịch của mình là cố hiểu thật đúng ý của cả câu tiếng Nga rồi nhắm mắt nghĩ xem người Việt diễn đạt ý này bằng tiếng Việt thế nào chứ mình không quan tâm đến từng từ tiếng Nga cụ thể (trừ một số ít trường hợp – khi trong nguyên bản tiếng Nga có từ nào đó rất đắt, không thể bỏ qua).
THế thì vốn tiếng Việt cộng với trí tưởng tượng của cậu ko phải vừa rồi:). Dịch đúng với ý bản gốc, lại thêm cách diễn đạt của ngôn ngữ được dịch sang, mà làm sao thoát ý và nghe thật tự nhiên thì thật không đơn giản. Vì bản thân tớ khi tập dịch, đọc xong không khác ăn cơm sống là mấy.
Chúc cậu năm mới luôn vui vẻ và thành công nhé!
 
Top