Dịch những truyện ngắn dành cho thiếu nhi của L.N. Tolstoy

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
Bài đã chỉnh sửa lại:
CHÚ MÈO CON

2 anh em Va-sia và Ka-chia có nuôi 1 con mèo cái. Vào một ngày mùa xuân nọ con mèo bỗng mất tích. Lũ trẻ tìm kiếm khắp nơi, nhưng không thấy nó đâu. Một lần chúng đang chơi gần nhà kho thì nghe thấy tiếng meo meo khe khẽ trên đầu. Va-sia leo cầu thang lên gác mái của nhà kho coi thử, còn Ka-chia đứng dưới hỏi vọng lên:

- Anh tìm thấy chưa? Tìm thấy chưa?

Nhưng không thấy tiếng Va-sia đáp lại. Cuối cùng cậu hét to:

- Thấy rồi. Chính là con mèo của chúng ta... và cả lũ con của nó nữa. Thật là kỳ diệu. Ka-chia, lên đây nhanh lên.

Ka-chia chạy vội về nhà, lấy sữa và mang đến cho mèo mẹ.

Có tất cả 5 chú mèo con. Chúng bắt đầu bò ra khỏi ổ mà lúc trước chúng được đặt vào, khi đã lớn hơn một chút. Bà mẹ mang lũ mèo con đi cho, chỉ để lại cho 2 đứa trẻ một con mà chúng thích nhất - đó là 1 chú mèo lông xám có chân trắng muốt. Lũ trẻ tự cho mèo con ăn, rồi cho chú chơi cùng và ngủ cùng.

Một lần chúng ra ngoài đường chơi và dắt mèo con theo mình. Cơn gió nhẹ thoảng qua làm cọng rơm trên đường động đậy khiến mèo con thích thú chơi đùa với chúng. Lũ trẻ ngắm chú chơi mà cũng thấy vui vui. Bỗng chúng tìm thấy ở vệ đường cây me chu, liền quay đi hái mà quên mất chú mèo. Đột nhiên, chúng nghe thấy ai đó hét to: “Quay lại, quay lại!” – 1 bác thợ săn đang lao lên, còn phía trước ông là 2 con chó đã phát hiện ra con mèo và nhăm nhe tóm nó. Còn mèo con ngốc nghếch, chẳng những chẳng bỏ chạy, mà còn ngồi xuống, khom lưng và nhìn những con chó.

Ka-chia sợ mấy con chó đó, cô bé kêu lên rồi bỏ chạy. Còn Va-sia lấy hết sức chạy về phía chú mèo và cũng lúc đó mấy con chó cũng phi tới. Lũ chó muốn bắt lấy mèo con, nhưng Va-sia đã kịp lấy bụng mình che nó khỏi những con chó.

Bác thợ săn chạy đến và đuổi lũ chó đi, còn Va-sia mang mèo con về nhà và không bao giờ mang nó ra ngoài đồng chơi cùng nữa.
 

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
CÂU CHUYỆN 9: ДЕВОЧКА И ГРИБЫ

ДЕВОЧКА И ГРИБЫ


Две девочки шли домой с грибами.

Им надо было переходить через железную дорогу.

Они думали, что машина далеко, слезли на насыпь и пошли через рельсы.

Вдруг зашумела машина. Старшая девочка побежала назад, а меньшая – перебежала через дорогу.

Старшая девочка закричала сестре:

– Не ходи назад!

Но машина была так близко и так громко шумела, что меньшая девочка не расслышала; она подумала, что ей велят бежать назад. Она побежала назад через рельсы, споткнулась, выронила грибы и стала подбирать их.

Машина уже была близко, и машинист свистел что было силы.

Старшая девочка кричала:

– Брось грибы!

А маленькая девочка думала, что ей велят собрать грибы, и ползала по дороге.

Машинист не мог удержать машины. Она свистала изо всех сил и наехала на девочку.

Старшая девочка кричала и плакала. Все проезжающие смотрели из окон вагонов, а кондуктор побежал на конец поезда, чтобы видеть, что сделалось с девочкой.

Когда поезд прошёл, все увидали, что девочка лежит между рельсами головой вниз и не шевелится.

Потом, когда поезд уже отъехал далеко, девочка подняла голову, вскочила на колени, собрала грибы и побежала к сестре.
CÔ BÉ VÀ NHỮNG CÂY NẤM

Có 2 cô bé nọ đi hái nấm, phải băng qua đường xe lửa, để trở về nhà. Chúng nghĩ rằng, xe lửa vẫn còn ở rất xa, nên quyết định chui qua rào chắn và chạy qua đường ray.

Đột nhiên, tiếng xình xịch của xe lửa vang lên. Người chị nghe thấy âm thanh đó liền quay lại, còn cô em đã kịp chạy sang bên kia đường.

Người chị hét lên:

- Ở yên bên đó nhé!

Nhưng xe lửa càng lúc càng tới gần và kêu to tới mức cô bé không nghe rõ tiếng chị của mình, và nghĩ rằng cần phải quay lại. Trong lúc chạy về phía chị, cô bé bị vấp và làm đổ nấm trong giỏ ra đường. Cô bé lại lượm từng cây nấm một.

Xe lửa đã ở rất gần, tiếng còi hú inh ỏi. Bé gái lớn lại tiếp tục gào lên:

- Vứt hết đi!

Còn cô bé lại tưởng chị mình giục cô nhặt hết chỗ nấm.

Bác lái tàu không thể phanh lại đoàn tàu đang lao nhanh về phía trước, mà chỉ biết bấm còi kêu thật to, mong cô bé chạy ra ngoài đường ray.

Bé gái lớn vừa gào vừa khóc. Từ các ô cửa sổ của toa tàu tất cả hành khách đều ngó đầu ra, người soát vé tàu cũng vội chạy về phía đuôi tàu để coi cô bé ra sao.

Khi xe lửa đã đi qua, tất cả đều nhìn thấy, cô bé nằm im giữa đường ray, đầu chúi xuống và không động đậy.

Chỉ tới khi bóng xe lửa đã khuất xa, cô bé mới nhấc đầu lên, nhổm dậy và tiếp tục nhặt nốt chỗ nấm, rồi chạy về phía chị của mình.
[TBODY] [/TBODY]
 

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
CÂU CHUYỆN 10: КАК МАЛЬЧИК РАССКАЗЫВАЛ ПРО ТО, КАК ЕГО НЕ ВЗЯЛИ В ГОРОД


КАК МАЛЬЧИК РАССКАЗЫВАЛ ПРО ТО, КАК ЕГО НЕ ВЗЯЛИ В ГОРОД


Собрался батюшка в город, а я ему говорю:

– Батя, возьми меня с собой.

А он говорит:

– Ты там замёрзнешь; куда тебя…

Я повернулся, заплакал и пошёл в чулан.

Плакал‑плакал и заснул.


И вижу я во сне, будто от нашей деревни небольшая дорожка к часовне, и вижу я – по этой дорожке идёт батя. Я догнал его, и мы пошли с ним вместе в город. Иду я и вижу – впереди топится печка. Я говорю: «Батя, это город?» А он говорит: «Он самый». Потом мы дошли до печки, и вижу я – там пекут калачи. Я говорю: «Купи мне калачика». Он купил и дал мне.

Тут я проснулся, встал, обулся, взял рукавицы и пошёл на улицу. На улице ребята катаются на ледянках и на салазках. Я стал с ними кататься и катался до тех пор, пока не иззяб.

Только я вернулся и влез на печку, слышу – батя вернулся из города. Я обрадовался, вскочил и говорю:

– Батя, что – купил мне калачика?

Он говорит:

– Купил, – и дал мне калач.

Я с печи скочил на лавку и стал плясать от радости.
TẠI SAO CẬU BÉ KHÔNG ĐƯỢC DẪN VÀO THÀNH PHỐ

Thế là bố tôi chuẩn bị vào thành phố, tôi xin bố:

- Bố ơi, bố cho con theo với.

Ông trả lời:

- Đi đâu cơ chứ, con sẽ chết rét ở đó đấy.

Tôi quay đi, rơm rớm khóc rồi chui vào phòng chứa đồ. Tôi đã khóc rất lâu và thiếp đi từ lúc nào không hay.

Trong giấc mơ tôi nhìn thấy con đường làng không lớn lắm của chúng tôi dẫn tới nhà thờ. Tôi còn nhìn thấy bố tôi đang đi trên con đường đó. Tôi đuổi theo ông ấy và bố con tôi cùng vào thành phố. Phía trước có bếp nướng lửa cháy hồng. Tôi hỏi bố: “Đây là thành phố hả bố?”. Ông đáp: “Ừ, chính là nó đấy”. Đi thêm một đoạn, chúng tôi gần đến hiệu bánh hơn, tôi nhìn thấy – những chiếc bánh nướng thơm phức trong đó. Tôi xin bố: “bố ơi, bố mua cho con cái bánh nướng”. Ông mua và đưa cho tôi.

Mơ tới đây thì tôi chợt tỉnh giấc. Tôi bò ra khỏi giường, xỏ giầy, mặc áo rồi đi ra ngoài đường. Trên đường lũ bạn đang trượt tuyết và trượt ván. Tôi cũng ra chơi với chúng cho đến khi lạnh cóng.

Khi tôi trở về, vừa mới leo lên bếp sưởi thì nghe thấy tiếng bố tôi trở về từ thành phố. Tôi vui mừng, reo lên:

- Bố đã về, bố có mua bánh nướng cho con không?

- Bánh của con đây, - vừa nói ông vừa lấy bánh cho tôi.

Tôi bật dậy khỏi chỗ và nhảy múa vì sung sướng.
[TBODY] [/TBODY]
 

masha90

Quản lý cấp 1
Модератор
Наш Друг
“Bác lái tàu không thể phanh lại chiếc xe lửa đang lao nhanh về phía trước” – chỗ này bạn nên thay “chiếc xe lửa” bằng “đoàn tàu”. Tất nhiên từ “машина” trong nguyên bản không cho phép ta khẳng định chắc chắn ở đây (trong câu chuyện) là cả một đoàn tàu (поезд, состав) hay chỉ có mỗi cái đầu máy (паровоз, тепловоз, электровоз), nhưng người Việt không nói “chiếc xe lửa”. Có thể dùng “tàu”, “tàu hoả”, “đoàn tàu”, “xe lửa” chung chung hoặc “chiếc đầu máy”, “cái đầu tàu” v.v…, nhưng “chiếc xe lửa” thì không đúng.
 

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
“Bác lái tàu không thể phanh lại chiếc xe lửa đang lao nhanh về phía trước” – chỗ này bạn nên thay “chiếc xe lửa” bằng “đoàn tàu”. Tất nhiên từ “машина” trong nguyên bản không cho phép ta khẳng định chắc chắn ở đây (trong câu chuyện) là cả một đoàn tàu (поезд, состав) hay chỉ có mỗi cái đầu máy (паровоз, тепловоз, электровоз), nhưng người Việt không nói “chiếc xe lửa”. Có thể dùng “tàu”, “tàu hoả”, “đoàn tàu”, “xe lửa” chung chung hoặc “chiếc đầu máy”, “cái đầu tàu” v.v…, nhưng “chiếc xe lửa” thì không đúng.
Nếu nói "chiếc xe lửa" thì nghe nó có vẻ nhỏ bé, giống đồ chơi hơn, còn đây lại là 1 vật to lớn, có thể coi là khổng lồ và còn đáng sợ với đứa trẻ. Lúc đầu tớ sợ trong 1 câu cách nhau mấy chữ mà 2 từ "tàu" thì nghe lặp lặp, nhưng giờ cậu nói thêm thì tớ mới nhận thấy mình đã làm giảm đi sự đồ sộ của con tàu. Tớ đã sửa lại rồi. Спасибо тебе!
 

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
CÂU CHUYỆN 11: ПТИЧКА
@masha90, chú @Phan Huy Chung coi giùm tớ/cháu cái nguyên tắc hoạt động của cái bẫy chim này với. Tớ không hiểu nó hoạt động như thế nào lắm.
ПТИЧКА
Был Серёжа именинник, и много ему разных подарили подарков: и волчки, и кони, и картинки. Но дороже всех подарков подарил дядя Серёже сетку, чтобы птиц ловить. Сетка сделана так, что на рамке приделана дощечка, и сетка откинута. Насыпать семя на дощечку и выставить на двор. Прилетит птичка, сядет на дощечку, дощечка подвернётся, и сетка сама захлопнется. Обрадовался Серёжа, прибежал к матери показать сетку.

Мать говорит:

– Не хороша игрушка. На что тебе птички? Зачем ты их мучить будешь!

– Я их в клетки посажу. Они будут петь, и я их буду кормить.

Достал Серёжа семя, насыпал на дощечку и выставил сетку в сад. И всё стоял, ждал, что птички прилетят. Но птицы его боялись и не летели на сетку. Пошёл Серёжа обедать и сетку оставил. Поглядел после обеда, сетка захлопнулась и под сеткой бьётся птичка. Серёжа обрадовался, поймал птичку и понёс домой.

– Мама! Посмотрите, я птичку поймал, это, верно, соловей!..И как у него сердце бьётся!

Мать сказала:

– Это чиж. Смотри же, не мучай его, а лучше пусти.

– Нет, я его кормить и поить буду.

Посадил Серёжа чижа в клетку и два дня сыпал ему семя, и ставил воду, и чистил клетку. На третий день он забыл про чижа и не переменил ему воду. Мать ему и говорит:

– Вот видишь, ты забыл про свою птичку, лучше пусти её.

– Нет, я не забуду, я сейчас поставлю воды и вычищу клетку.


Засунул Серёжа руку в клетку, стал чистить, а чижик испугался, бьётся об клетку. Серёжа вычистил клетку и пошёл за водой. Мать увидала, что он забыл закрыть клетку, и кричит ему:

– Серёжа, закрой клетку, а то вылетит и убьётся твоя птичка!

Не успела она сказать, чижик нашёл дверку, обрадовался, распустил крылышки и полетел через горницу к окошку. Да не видал стекла, ударился о стекло и упал на подоконник.

Прибежал Серёжа, взял птичку, понёс её в клетку. Чижик был ещё жив; но лежал на груди, распустивши крылышки, и тяжело дышал. Серёжа смотрел, смотрел и начал плакать.

– Мама! Что мне теперь делать?

– Теперь ничего не сделаешь.

Серёжа целый день не отходил от клетки и всё смотрел на чижика, а чижик всё так же лежал на грудке и тяжело и скоро ды – шал. Когда Серёжа пошёл спать, чижик ещё был жив. Серёжа долго не мог заснуть. Всякий раз, как закрывал глаза, ему представлялся чижик, как он лежит и дышит. Утром, когда Серёжа подошёл к клетке, он увидел, что чиж уже лежит на спинке, поджал лапки и закостенел.

С тех пор Серёжа никогда не ловил птиц.
CHÚ CHIM NON
Se-rio-zha vừa được bố mẹ tổ chức mừng ngày lễ thánh và cậu bé nhận được rất nhiều món quà khác nhau: nào là con cù, nào là ngựa gỗ và cả những bức tranh nhỏ xinh. Nhưng món đồ mà Se-rio-zha thích nhất là chiếc bẫy chim do người chú của mình tặng. Đó là một chiếc lưới được gắn miếng gỗ nhỏ vào khung. Chỉ việc rắc ít hạt lên miếng gỗ đó, rồi đặt cái bẫy ra ngoài sân. Chim non sẽ bay tới, sà xuống chỗ thức ăn, rồi miếng gỗ ngay lập tức lật ngược xuống, cửa chiếc lưới cũng tự động đóng sập lại. Se-rio-zha mừng rỡ, chạy tới khoe mẹ món quà thú vị này.

Người mẹ nói:

- Đồ chơi này thật không tốt chút nào. Con bắt chim để làm gì chứ? Con định hành hạ chúng à!

- Con sẽ nhốt những con chim vào lồng. Chúng sẽ hót cho chúng ta nghe, và con sẽ cho chúng ăn.

Se-rio-zha lấy hạt rắc vào miếng gỗ, rồi đặt cái bẫy ra vườn. Giờ thì nhiệm vụ của cậu chỉ còn đứng đợi những con chim sa vào bẫy. Nhưng lũ chim sợ cậu bé và không con nào dám bay tới cái lưới. Tới giờ ăn trưa, Se-rio-zha vào nhà. Sau khi ăn xong, cậu quay lại ra vườn và trông thấy chiếc lưới đã sập xuống và bên trong là một chú chim non đang bay hoảng loạn trong tấm lưới. Se-rio-zha mừng quýnh, bắt lấy con chim và chạy vào nhà.

- Mẹ ơi, mẹ nhìn này, con đã bắt được 1 chú chim, hình như đây là chim hoạ mi... Sao tim nó đập mạnh thế nhỉ?

Người mẹ đáp:

- Đây là chim hoàng tước. Con thấy nó hoảng sợ chưa? Tốt hơn là con hãy thả nó ra.

- Không, con sẽ nuôi nó và cho nó ăn.

Se-rio-zha nhốt hoàng tước vào trong lồng. 2 ngày đầu cậu nhớ lấy thức ăn, thay nước và cọ lồng cho chim, nhưng đến ngày thứ 3 cậu quên mất hoàng tước và không lấy nước cho nó. Mẹ cậu nhắc:

- Đấy, con quên mất chú chim của mình rồi kìa. Con thả nó ra thì tốt hơn đấy.

- Không đâu mẹ, con sẽ không quên nữa đâu. Con đi thay nước và cọ lồng ngay bây giờ đây.

Se-rio-zha đưa tay vào lồng kỳ cọ, còn hoàng tước bé nhỏ hoảng sợ, đập cánh liên hồi trong lồng. Lau xong, cậu bỏ đi lấy nước, quên không đóng cửa lồng. Mẹ cậu nhìn thấy, vội nhắc:

- Se-rio-zha, đóng cửa lồng lại, không con chim bay ra và chết bây giờ.

Người mẹ chưa kịp nói hết câu, con chim đã nhìn thấy cửa lồng đang mở, vui mừng bay vọt ra phía cửa sổ, nhưng nó không nhìn thấy tấm kính trước mặt. Nó đâm sầm vào và rơi xuống bệ cửa sổ.

Se-rio-zha chạy tới, bế con chim đặt lại vào lồng. Hoàng tước vẫn còn sống, nhưng nó nằm sấp, cánh soãi ra, và thở khó khăn. Se-rio-zha nhìn chú chim của mình hồi lâu rồi khóc.

- Mẹ ơi, con phải làm gì bây giờ?

- Bây giờ thì con chẳng thể làm gì được cả.

Se-rio-zha suốt cả ngày không rời chiếc lồng có chú chim non đang thoi thóp, thở mệt nhọc. Khi Se-rio-zha đi ngủ, hoàng tước vẫn còn sống. Cậu bé nằm rất lâu mà không ngủ được. Cứ mỗi lần nhắm mắt, hình ảnh chú chim non tội nghiệp lại hiện ra trong đầu cậu. Sáng hôm sau, khi Se-rio-zha tới bên chiếc lồng, chú chim của cậu nằm ngửa ra, chân quặp lại và người cứng đờ.

Kể từ đó, Se-rio-zha không bao giờ muốn bắt chim nữa.
[TBODY] [/TBODY]
 

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
CÂU CHUYỆN 12: КАК МАЛЬЧИК РАССКАЗЫВАЛ ПРО ТО, КАК ЕГО В ЛЕСУ ЗАСТАЛА ГРОЗА

КАК МАЛЬЧИК РАССКАЗЫВАЛ ПРО ТО, КАК ЕГО В ЛЕСУ ЗАСТАЛА ГРОЗА


Когда я был маленький, меня послали в лес за грибами. Я дошёл до лесу, набрал грибов и хотел идти домой.

Вдруг стало темно, пошёл дождь и загремело.Я испугался и сел под большой дуб. Блеснула молния, такая светлая, что мне глазам больно стало, и я зажмурился. Над моей головой что‑то затрещало и загремело; потом что‑то ударило меня в голову. Я упал и лежал до тех пор, пока перестал дождь. Когда я очнулся, по всему лесу капало с деревьев, пели птицы и играло солнышко. Большой дуб сломался, и из пня шёл дым. Вокруг меня лежали оскретки от дуба. Платье на мне было всё мокрое и липло к телу; на голове была шишка и было немножко больно. Я нашёл свою шапку, взял грибы и побежал домой.


Дома никого не было, я достал в столе хлеба и влез на печку. Когда я проснулся, я увидел с печки, что грибы мои изжарили, поставили на стол и уже хотят есть. Я закричал:

– Что вы без меня едите?

Они говорят:

– Что ж ты спишь? Иди скорей, ешь.
CƠN GIÔNG ĐẾN BẤT NGỜ TRONG RỪNG QUA LỜI 1 CẬU BÉ

Khi còn là 1 thằng bé con, tôi được cho vào rừng hái nấm. Tôi hái nấm ở ngay bìa rừng, chẳng bao lâu giỏ nấm đã đầy, lúc này tôi chỉ muốn chạy thật nhanh về nhà.

Bỗng nhiên trời tối sầm lại, chẳng mấy chốc cơn mưa kéo đến, và sấm đánh đùng đùng. Tôi hoảng sợ, nấp ngay dưới 1 câu sồi lớn. Sét roẹt qua nền trời sáng choang, sáng tới nỗi hai con mắt của tôi bị nhức và phải nheo lại. Phía trên đầu tôi có cái gì đó kêu răng rắc, soạt soạt, và rồi cái gì đó rơi xuống, đập vào đầu tôi. Tôi nằm bất tỉnh cho đến khi tạnh mưa. Khi tôi mở mắt ra, tôi nghe thấy tiếng lách tách những giọt nước mưa còn đọng trên cây rơi xuống, xen lẫn tiếng chim hót líu lo. Những tia nắng mặt trời cũng đùa nghịch qua những tán lá. Cây sồi lớn bị cháy, từ gốc cây có hẳn khói bay ra. Còn xung quanh tôi nằm, ngổn ngang những lá cành của cây sồi bị rơi gãy. Áo khoác của tôi ướt sũng và dinh dính vào người. Còn trên đầu tôi sưng u một cục, thỉnh thoảng lại nhói lên làm tôi hơi khó chịu. Tôi dò tìm xung quanh cái mũ của mình, sau đó ôm giỏ nấm chạy về nhà.


Trong nhà chẳng có ai cả, tôi lấy bánh mì ở trên bàn rồi leo lên bếp sưởi. Khi tỉnh giấc, tôi nhìn thấy nấm của tôi đã được nấu chín, đặt sẵn trên bàn, và cả nhà - ai cũng muốn xơi nó. Tôi hét lên:

- Sao mọi người lại mà không gọi con dậy?

Cả nhà đáp:

- Ai bảo con ngủ giờ này? Mau ra đây ăn đi.
[TBODY] [/TBODY]
 

masha90

Quản lý cấp 1
Модератор
Наш Друг
Bạn dịch đúng hết, chỉ trừ 1 chỗ: “шишка” trên đầu cậu bé là cái bướu chứ không phải quả thông (khi đầu bị va đập vào đâu đó mà sưng lên thì người Nga gọi đấy là “шишка”).
 

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
Bạn dịch đúng hết, chỉ trừ 1 chỗ: “шишка” trên đầu cậu bé là cái bướu chứ không phải quả thông (khi đầu bị va đập vào đâu đó mà sưng lên thì người Nga gọi đấy là “шишка”).
Tớ sửa lại luôn vào bài rồi. Có khi nào cây sồi và cây thông đứng cạnh nhau không nhỉ? Hjhj
Cảm ơn cậu nha!
 

Hồng Nhung

Quản lý cấp 2
Thành viên BQT
Супер-Модератор
CÂU CHUYỆN 13: ПОЖАР

ПОЖАР

В жнитво мужики и бабы ушли на работу. В деревне остались только старые да малые. В одной избе оставались бабушка и трое внучат. Бабушка истопила печку и легла отдохнуть. На неё садились мухи и кусали её. Она закрыла голову полотенцем и заснула.

Одна из внучек, Маша (ей было три года), открыла печку, нагребла угольев в черепок и пошла в сени. А в сенях лежали снопы. Бабы приготовили эти снопы на свясла.

Маша принесла уголья, положила под снопы и стала дуть. Когда солома стала загораться, она обрадовалась, пошла в избу и привела за руку брата Кирюшку (ему было полтора года, и он только что выучился ходить), и сказала:

– Глянь, Килюска, какую я печку вздула.

Снопы уже горели и трещали. Когда застлало сени дымом, Маша испугалась и побежала назад в избу. Кирюшка упал на пороге, расшиб нос и заплакал; Маша втащила его в избу, и они оба спрятались под лавку. Бабушка ничего не слыхала и спала.

Старший мальчик Ваня (ему было восемь лет) был на улице. Когда он увидал, что из сеней валит дым, он вбежал в дверь, сквозь дым проскочил в избу и стал будить бабушку; но бабушка спросонок ошалела и забыла про детей, выскочила и побежала по дворам за народом.

Маша тем временем сидела под лавкой и молчала; только маленький мальчик кричал, потому что больно разбил себе нос. Ваня услыхал его крик, поглядел под лавку и закричал Маше:

– Беги, сгоришь!

Маша побежала в сени, но от дыма и от огня нельзя было пройти. Она вернулась назад. Тогда Ваня поднял окно и велел ей лезть. Когда она пролезла, Ваня схватил брата и потащил его. Но мальчик был тяжёл и не давался брату. Он плакал и толкал Ваню. Ваня два раза упал, пока дотащил его к окну, дверь в избе уже загорелась. Ваня просунул мальчикову голову в окно и хотел протолкнуть его; но мальчик (он очень испугался) ухватился ручонками и не пускал их. Тогда Ваня закричал Маше:

– Тащи его за голову! – а сам толкал сзади. И так они вытащили его в окно на улицу и сами выскочили.
MỘT TRẬN CHÁY

Có một ngôi làng nọ, tất cả đàn ông, đàn bà đều ra đồng làm việc, chỉ còn người già và trẻ con ở lại nhà. Như mọi gia đình trong làng, sau khi cả bố và mẹ đi làm, trong nhà chỉ còn lại người bà, Va-nhia 8 tuổi, em gái Ma-sha lên 3 và cậu em út Kiriushka mới tuổi rưỡi. Người bà nhóm xong bếp sưởi rồi bỏ đi nằm nghỉ. Lũ ruồi bay ù ù trên đầu bà, đậu lên người, và không để cho bà yên. Bà lấy chăn chùm kín đầu, và dần chìm vào giấc ngủ.

Masha mở bếp sưởi, lấy ra mấy cục than nho nhỏ đang cháy, đặt vào mảnh gốm vỡ, rồi mang ra gian ngoài, nơi chất nhiều bó rơm (lúa mạch) đã được phơi khô để sau này dùng làm dây buộc.

Cô bé đặt chiếc bếp nhỏ của mình dưới đống rơm và bắt đầu thổi. Khi đống rơm bắt đầu cháy, Ma-sha mừng rỡ, chạy vào gian nhà gỗ, dắt cậu em trai Kiriushka mới biết đi, vào xem thành quả của mình. Cô bé hào hứng:

- Em thấy cái bếp của chị chưa, Kiriushka?!

Những bó lúa mạch đã cháy to hơn và có những tiếng nổ lép bép vang lên. Khi khói bay mù mịt kín căn phòng, Masha hoảng sợ, chạy lại vào gian nhà gỗ. Kiriushka bám theo chị, nhưng chẳng may bị ngã ở ngưỡng cửa. Cậu bé oà khóc vì cái mũi của mình bị đập xuống đất.

Va-nhia đang chơi ngoài sân. Nhìn thấy khói bay ra từ gian ngoài, cậu bé liền chạy vào nhà, xuyên qua lớp khói mù mịt vào gian trong đánh thức bà dậy, nhưng bà trong lúc nửa tỉnh nửa mê hốt hoảng, bật dậy vội, rồi chạy nhanh hết sức ra ngoài gọi người, mà quên mất lũ trẻ.

Ma-sha im lặng ngồi thu mình dưới gầm ghế; chỉ có Kiriushka khóc liên hồi, vì cái mũi của bé bị đau. Va-nhia nghe thấy tiếng khóc của em trai, rồi vô tình nhìn thấy Ma-sha xuống gầm ghế liền hét lớn:

- Masha, chạy đi, em sắp bị cháy rồi!

Ma-sha chạy ra gian ngoài, nhưng khói bay kín phòng và lửa thì to quá, cô bé không thể chạy ra ngoài được, đành quay ngược lại. Va-nhia thấy vậy, liền kéo cửa sổ lên, giục em gái bò qua. Khi Ma-sha đã bò qua được, Va-nhia tóm lấy cậu em và kéo nó đến gần cửa sổ. Nhưng Kiriushka hơi nặng, làm cho anh trai mình phải vật lộn mất một lúc. Cậu bé vừa khóc vừa giãy giụa, còn Va-nhia 2 lần liền bị ngã. Khi Va-nhia đã kéo em mình tới bên cửa sổ, thì ngọn lửa cũng bắt đầu cháy lan sang cánh cửa gian nhà gỗ. Cậu bé cố gắng nâng người em mình lên để đầu em bé thò ra cửa sổ rồi đẩy cả người qua, nhưng Kiriushka sợ hãi, túm chặt lấy anh mình, ko chịu thả ra. Khi đó Va-nhia gọi to Ma-sha:

- Ma-sha, kéo đầu nó ra! – cậu bé đẩy ở phía sau. Và thế là lũ trẻ lôi được đứa em út ra ngoài, rồi tự mình nhào ra.
[TBODY] [/TBODY]
 
Top