Bản Tin Bang Giao

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Một Việt Nam thanh bình, đẹp mộc mạc đến nao lòng đã được ghi lại qua ống kính của hai anh em nhà Tarasov trong chuyến hành trình dài 45 ngày.
Video mới đăng tải trên Vimeo của chàng thanh niên người Nga Georgy Tarsov có tên "The road story Vietnam" đang được cộng đồng yêu du lịch khắp nơi thích thú và ủng hộ. Video dài hơn 3 phút và được quay bằng máy ảnh Canon 5D Mark III có rất nhiều hình ảnh đẹp đậm chất con người và phong cảnh Việt Nam.

Georgy Tarsov chia sẻ, anh cùng anh trai của mình đã có chuyến du lịch dài 45 ngày tới Việt Nam từ tháng 9/2014. Đây là trải nghiệm rất tuyệt vời của cả hai anh em. Họ quyết định quay lại video để chia sẻ với mọi người câu chuyện du lịch của họ, những con đường họ từng đi qua và cả những người Việt Nam thân thiện mà họ đã gặp.

Hàng chục những lời khen ngợi của các phượt thủ khắp thế giới được viết dưới video mà Georgy Tarsov đăng tải. Hầu hết đều ngưỡng mộ chuyến đi thú vị của họ cũng như trầm trồ về khả năng quay phim. Còn những người Việt xa xứ như nickname Ha Cao thì viết: "Cảm ơn triệu lần. Tôi đã bật khóc khi xem đoạn video tuyệt vời này. Tôi bỗng nhận ra rằng tôi nhớ quê hương tôi biết bao". Và không ít các bạn trẻ Việt khác đã vào để lại những bình luận cảm ơn Georgy Tarsov đã ghi lại hình ảnh đẹp về Việt Nam.

Xem video về hành trình du ngoạn Việt Nam của hai anh em Georgy Tarsov


TẢI VỀ: Tại đây

Nguồn video: Vimeo (vimeo.com/117669654)
 

Attachments

  • The road story Vietnam-sd.MP4
    22.2 MB · Đọc: 469

vinhtq

Quản lý chung
Помощник

Nông dân Việt trên đất Nga - nhọc nhằn mưu sinh​

Chắc hẳn, khi máy bay cất cánh đưa họ lên bầu trời cao lồng lộng để đến với nước Nga xa xôi, mỗi chàng trai cô gái người Việt mà chúng tôi gặp tại một trang trại trồng rau ở Nga đều như được chắp cánh bay xa, mang theo ước mơ thay đổi cuộc đời, ước mơ giúp đỡ cha mẹ, anh em ở những vùng quê nghèo khó…Nhưng thật đáng tiếc, từ ước mơ tới hiện thực là cả một quãng đường nhọc nhằn, gian khó đòi hỏi không chỉ sự cần cù, chăm chỉ, mà còn cả ý chí cứng rắn để không quá thất vọng, nản chí trước thực tế không giống như những lời mời chào đi lao động nước ngoài. Họ không thể ra đi với bàn tay trắng cộng với một khoản chi phí phải trả trước, rồi lại trở về tay trắng và đáng buồn hơn cả là sự đánh mất niềm tin vào tương lai…

Họ đa phần là những chàng trai cô gái tuổi mới đôi mươi, ra đi từ những làng quê còn đang phải chật vật với miếng cơm manh áo ở các tỉnh Nghệ An, Hà Tĩnh, Thanh Hoá, Khánh Hoà… Ở quê, họ được mời chào sang Nga làm việc sẽ nhận được mức lương khoảng 10-15 triệu VNĐ/tháng và chi phí ban đầu mà họ phải trả để làm dịch vụ liên quan tới thủ tục xuất nhập cảnh và vé máy bay khoảng 35 triệu VNĐ.

Tin vào những lời quảng cáo và chỉ làm phép tính nhẩm đơn thuần, họ đã mường tượng ra một viễn cảnh sáng sủa: ra đi sẽ mang lại nhiều lợi ích, nhất là về mặt kinh tế, bởi ở quê làm nông cũng chỉ là cách làm kinh tế tự cung tự cấp, đủ ăn qua ngày. Với mức lương được hứa hẹn cao hơn gấp nhiều lần so với thu nhập ở làng quê, chẳng ai lại từ chối cơ hội ngàn năm như thế. Hăm hở tìm đến những điều mới lạ chính là thế mạnh của những người trẻ tuổi. Nhưng điều kiện sống ở nông thôn đã không cho họ cơ hội tìm hiểu kỹ nơi mình sẽ tới, cộng với kinh nghiệm sống còn quá ít ỏi, tầm nhìn còn hạn hẹp đã khiến không ít người trong số họ đã quyết định vay trước một khoản tiền để trả cho dịch vụ rồi khăn gói lên đường, tới một miền đất hoàn toàn xa lạ với cách tư duy theo lô gich đơn giản: Chỉ cần chăm chỉ lao động sẽ thực hiện được ước mơ đổi đời…
Nhưng cuộc sống thực ở nơi đất khách khác xa những gì mà họ mường tượng. Cho dù ở nông thôn nghèo khó đến đâu, nhưng chắc chắn chẳng ai trong số những người trồng rau đến từ Việt Nam có thể hình dung được rằng sang Nga lao động, họ phải sống trong những “chiếc hộp” chồng lên nhau làm bằng bìa cát tông được lắp ghép một cách sơ sài nhờ những thanh gỗ đủ kích cỡ mà người ta đã bỏ đi. Mỗi “chiếc hộp” như thế là chỗ ngủ qua đêm cho 2-3 người và đã vào trong “hộp” là chỉ có thể ngồi hoặc nằm, còn nếu đứng thì đầu sẽ chạm nóc. Những chiếc “hộp” được lắp ghép ở hai đầu của nhà kính chủ yếu được sử dụng để trồng hành vào mùa đông. Khoảng 30-40 người ở một đầu nhà kính. Mọi sinh hoạt thường ngày của vài chục con người chỉ bó hẹp trong không gian chật hẹp, thiếu không khí cùng với mùi ẩm mốc bốc lên từ khu đất trồng hành. Không có sóng tivi, họ thường giải trí bằng những cuốn băng phim gửi từ Việt Nam sang hoặc bằng sóng 3G của điện thoại di động. Một thanh niên quê ở Khánh Hoà buồn bã tâm sự: “Em không thể tưởng tượng được rằng sang đây mình lại phải ở trong “khu nhà tầng” èo ọp như thế này”.
Người Việt Nam vốn chịu thương chịu khó, khổ bao nhiêu họ cũng gắng chịu đựng, miễn là có việc làm và nhận được lương đều đặn hàng tháng để dành dụm tiền gửi về cho gia đình. Tuy nhiên, cùng với những biến động của nước Nga, trong những ngày giá lạnh giáp tết nguyên đán này, việc làm của người trồng hành thật bấp bênh: Hành lúc bán được lúc không do thị trường cạnh tranh và bị ép giá. Vì vậy, thu nhập của những người làm công chỉ khoảng 10.000 rúp/tháng, đủ để chi trả tiền ăn và sinh hoạt phí hàng tháng, còn việc gửi tiền về trợ giúp người nhà là mong muốn quá xa vời. Có người mới sang vài tháng đã chán nản, muốn quay về, nhưng lấy đâu tiền để mua vé máy bay!!! Không ít người trong số họ cảm thấy mình có lỗi với những người thân đang từng ngày trông ngóng những đồng tiền quý giá từ bên Tây gửi về. Chồng xa vợ, cha xa con, con xa bố mẹ…Cái giá của sự biệt ly hy vọng được đổi lại bằng những đồng tiền mồ hôi nước mắt gửi về từ trời Tây đã không được như mong đợi. Thất vọng, buồn chán, cảm giác lỗi lầm…dường như là tâm trạng chung đang bao trùm lên toàn bộ cộng đồng nhỏ của những người trồng rau nơi đây.
Một cô gái quê Tân Kỳ, Nghệ An đã có thâm niên 4 năm làm nông ở Nga, cũng đang ở trong tâm trạng buồn thương cho chồng và con gái nhỏ ở quê: “Từ khi sang đây, em chưa gửi được đồng nào cho bố con anh ấy, em muốn các anh chị nhà báo giúp em gửi lời xin lỗi chồng con…”. Chị muốn xin lỗi anh là bởi, những năm đầu làm thuê, chị cũng dành dụm được ít tiền, nhưng chẳng may em ruột của chị bị tai nạn gãy cột sống, chị đã phải dùng toàn bộ số tiền tích cóp được cứu mạng sống của em mình với lý lẽ đơn giản: “Em nó còn trẻ, nó cần có sức khoẻ để sống tiếp. Còn người, còn của”. Có lẽ, chị đã không đủ dũng khí đối mặt với chồng để xin anh tha lỗi vì chị chưa thể cùng anh gánh vác gia đình. Nếu người chồng ở quê thông cảm cho nỗi niềm của chị, chắc chắn chị sẽ cảm thấy yên lòng và sẽ có thêm động lực để tiếp tục con đường mưu sinh đầy gian khó, nhưng cũng từng có không ít cơ hội ở xứ sở bạch dương này. Chị đã có dự định, khi hè đến, điều kiện canh tác thuận lợi hơn, chị cùng bạn bè sẽ tự thuê đất để trồng hoa màu, hy vọng bằng cách này lợi nhuận thu được sẽ cao hơn. Mong sao cô gái mảnh mai nhưng đầy ý chí, xuất thân từ mảnh đất miền trung nắng gió này, sẽ thực hiện được ý nguyện của mình.
Do thị trường bấp bênh, nên khi có đơn đặt hàng là công nhân gắng sức làm ngày làm đêm để có thu nhập cao hơn. Chắn hẳn bạn cũng như tôi không thể tưởng tượng nổi một người lại có thể cắt được từ 1tấn đến 1,5 tấn hành trong vòng một ngày đêm. Đó là năng xuất mà H. – chàng thanh niên 28 tuổi người Nghệ An, làm nghề trồng hành được 2 năm, đã đạt được. “Em làm liên tục cả ngày, chỉ nghỉ 1 tiếng để ăn thôi”. Mỗi một ký hành anh được trả công 1,5rúp, vậy là với 1 tấn hành anh chỉ được trả 1500 rúp. Nhìn chàng trai dáng người gầy nhỏ, tay thoăn thoắt đưa dao, liên tục chất hành thành từng đống nhỏ, không ai có thể hình dung anh lấy đâu ra sức lực để liên tục hơn 20 giờ đồng hồ có thể lặp đi lặp lại cả ngàn lần một vài động tác giống nhau như thế. Tôi hỏi: “Người Nga mỗi khi bị cảm cúm đều cắt một củ hành tươi đặt trong phòng ngủ để diệt khuẩn, em ngồi trên cả ngàn củ hành như thế chắc chẳng bao giờ bị ốm?”. “Ngược lại, ở quá lâu trong bầu không khí sặc mùi hành và đất ẩm như thế này, hại nhiều cho sức khoẻ chị ạ”, - chàng trai ngậm ngùi trả lời.
Vất vả là thế nhưng đã có những người nông dân Việt bám trụ ở đây rất nhiều năm, họ tích cóp từng đồng gửi về nuôi con học hết đại học. Có những người 3-4 năm chưa một lần về thăm nhà. Toàn bộ sức lực họ dồn hết vào công việc để mong sao chu cấp cho gia đình có cuộc sống ấm no, con cái được học hành bằng chị bằng em. Công việc làm ăn khó khăn, điều kiện sống khổ cực, nhưng có điều khiến mọi người cảm thấy như được tiếp thêm sức lực chính là sự thương yêu và đoàn kết của cộng đồng những người trồng rau. Anh H. – người được coi như “anh cả” của cộng đồng nhỏ này, vì anh có thâm niên vài chục năm bươn chải ở xứ người, nói giỏi tiếng Nga và hơn tất cả là tấm lòng nhân ái đùm bọc mà anh dành cho những người đồng hương, đã tâm sự: “Chúng tôi ở đây tuy còn khó khăn, nhưng mọi người đều chia sẻ, giúp đỡ nhau”. Hy vọng, được sống trong tình tương thân tương ái, những người nông dân vốn cần cù, yêu lao động này sẽ vượt qua được giai đoạn khó khăn trước mắt, tìm kiếm cơ hội việc làm, biến ước mơ của mình thành hiện thực.
Năm 2014 vừa qua đi với nhiều khó khăn và tới năm 2015 này, tình hình kinh tế nước Nga vẫn đang rơi vào tình trạng suy thoái trầm trọng, ảnh hưởng rất nhiều tới việc mưu sinh của những người nông dân Việt tại đây. Mọi người đều lo lắng, nhưng họ vẫn nuôi hy vọng kinh tế nội địa của Nga sẽ được vực dậy, và những cây hành, cây rau mà họ đổ mồ hôi nước mắt trồng nên sẽ tìm được thị trường tiêu thụ./.



Điều kiện sống đầy khó khăn













Nhà kính trồng hành



Thu hoạch hành





Những bạn trẻ sang Nga với mong muốn bằng sức lao động của mình thay đổi cuộc sống
Hải Hà (baonga.com)
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
vinhtq đã đóng góp một tài nguyên vào thư viện:

Российско-вьетнамские отношения: современность и история: Взгляд двух сторон - Sách tiếng Nga nói về quan hệ hữu nghị Việt Nam - LB Nga.

View attachment 1397
Тема: АТР

Год издания: 2013

Институт Дальнего Востока

ISBN: 978-5-8381-0248-5

Настоящий сборник подготовлен при поддержке РГНФ. Он включает статьи ученых Института Дальнего Востока РАН и Института европейских исследований, ряда других институтов РАН и Вьетнамской академии общественных наук. Этот первый в академической практике обеих стран такого рода сборник состоит из двух разделов: «Современность» и «История».

В первом разделе проведен анализ...

Nhấn vào đây để xem và tải tài nguyên...
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Интервью Министра иностранных дел России С.В.Лаврова вьетнамским СМИ, Москва, 30 января 2015 года
Вопрос: 65 лет назад Россия и Вьетнам установили дипломатические отношения. Какие результаты достигнуты за эти годы?

С.В.Лавров: Отношения между нашими странами развиваются не с чистого листа. За шесть с половиной десятилетий они обрели характер всеобъемлющего стратегического партнерства, опираясь на традиции совместного боевого братства, приверженность основополагающим принципам международного права – прежде всего, уважения права народов на самоопределение, права самим определять свою судьбу, без вмешательства извне, права на свободу и независимость.

Сегодня отношения всеобъемлющего стратегического партнерства охватывают все сферы общения между государствами – политический диалог, торгово-экономические связи, инвестиционное сотрудничество, научно-технологическое, гуманитарное, военное и военно-техническое взаимодействие. Исходим из того, что в наших общих интересах выполнять задачи, которые ставят перед нами наши руководители.

Мы очень ценим политический диалог на высшем и высоком уровнях. За последние полтора года состоялись официальные визиты во Вьетнам Президента Российской Федерации В.В.Путина и Председателя Государственной Думы Федерального Собрания Российской Федерации С.Е.Нарышкина. В прошлом году Москву посетил Генеральный секретарь Центрального комитета Коммунистической партии Вьетнама Нгуен Фу Чонг. Достигнутые договоренности определяют среднесрочную и долгосрочную перспективы наращивания наших связей.

Развивается торгово-экономическое сотрудничество. В прошлом году товарооборот между Россией и Вьетнамом достиг более 3 млрд. долл.США. Поставлена задача к 2020 г. довести его объем до 10 млрд. долл. Задача вполне реализуема, тем более у нас в работе находятся много перспективных и крупномасштабных проектов.

Отмечу сферу энергетики. Подписано соглашение о сооружении первой вьетнамской атомной электростанции. Заложены хорошие традиции, есть прекрасные перспективы в нефтегазовой сфере, где российские компании ОАО «Газпром», ОАО «Роснефть», ОАО «Зарубежнефть» вместе с вьетнамской государственной корпорацией нефти и газа «Петровьетнам» активно осваивают месторождения и реализуют совместные проекты во Вьетнаме и Российской Федерации.

Убежден, что торгово-экономические связи получат мощный импульс с завершением переговоров о соглашении между Вьетнамом и Евразийским экономическим союзом о создании зоны свободной торговли. Исходим из того, что этот документ будет подписан уже в этом году.

У нас очень интенсивные обмены в сферах высоких технологий, образования, в области гуманитарных связей. Скажу без преувеличения - наши отношения процветают и имеют очень хорошие перспективы.

Мы тесно сотрудничаем в международных делах, опираясь на общее видение проблем, с которыми сталкивается современный мир. Как и наши вьетнамские друзья, мы понимаем, что с общими угрозами – терроризмом, организованной преступностью, незаконной миграцией, изменением климата и многим другим – можно бороться только коллективными усилиями, без попыток навязывать волю одного государства или группы государств.

Мы ценим взвешенную, ответственную позицию Вьетнама в том, что касается событий на Украине, необходимости исключительно мирного, через переговоры, урегулирования глубокого кризиса украинского государства, неприятия односторонних мер принуждения, санкций и прочих рестриктивных действий, не сочетающихся с международным правом.

Вопрос: Вьетнам занимает важное положение в Юго-Восточной Азии и Азиатско-Тихоокеанском регионе (АТР). Россия, в свою очередь, играет большую роль в Европе и на пространстве СНГ. В контексте нынешней ситуации какое значение для региона и всего мира имеет развитие двусторонних отношений между Россией и Вьетнамом?

С.В.Лавров: Скажу без преувеличения, что наши отношения являются важным фактором в общих усилиях по укреплению стабильности и безопасности в АТР. Ценим роль Ханоя в деле развития сотрудничества между Россией и странами АСЕАН. Вьетнам вносит существенный вклад в расширение наших связей с этим объединением, в том числе в торгово-экономической области. Упомянутое мной соглашение о зоне свободной торговли между ЕАЭС и Вьетнамом, которое должно быть вскоре подписано, мы расцениваем как важный шаг на пути развития экономического взаимодействия со странами АСЕАН в целом.

Что касается сферы безопасности, то мы сотрудничаем с Вьетнамом и другими нашими партнерами в рамках механизма Восточноазиатских саммитов (ВАС) по выработке общих правил поведения в АТР, которые были бы универсально применимыми, опирались бы не на блоковые подходы, а на принцип неделимости безопасности и обеспечение равной безопасности для всех стран в этом регионе. В рамках механизма ВАС уже состоялись несколько раундов консультаций по выдвинутой Россией инициативе. Признательны нашим вьетнамским друзьям за поддержку этих усилий.

В более широком плане важную роль играют структуры, создаваемые в контексте развития связей между АСЕАН и его партнёрами. Прежде всего отмечу Региональный форум безопасности АСЕАН, объединяющий «десятку» и её партнёров из России, Европы, США и азиатских стран, не входящих в Ассоциацию государств Юго-Восточной Азии – Китая, Индии, Японии, Кореи и др.

В прошлом году мы принимали Генерального секретаря АСЕАНЛe Лыонг Миня, наметили конкретные шаги по дальнейшему укреплению нашего взаимодействия. В Москве при МГИМО (У) действует Центр АСЕАН. Мы активно содействовали его становлению и поддерживаем его деятельность.

Всё это позволяет на уровне научных исследований, профессионального анализа и практической политики искать пути преодоления сложностей, которые мы продолжаем наблюдать в АТР, и находить коллективные ответы на угрозы терроризма, преступности, решать проблемы, связанные со свободой мореплавания, и многое другое.

Вопрос: В России достаточно большая вьетнамская диаспора. Какова Ваша оценка её вклада в укрепление и развитие наших двух стран, особенно в торгово-экономической и инвестиционной сферах? Что делают российские власти для создания благоприятных условий для проживания и работы вьетнамских граждан в России?

С.В.Лавров: По нашим оценкам, в России постоянно проживают и работают порядка 100 тыс. вьетнамских граждан – представители малого и среднего бизнеса, которые открыли здесь своё дело, сотрудники совместных предприятий, члены их семей, студенты. В Российской Федерации обучаются около 6 тыс. вьетнамских студентов. Ежегодно их число растет.

Мы ценим ответственную, заинтересованную позицию вьетнамцев, которые проживают в России и активно способствуют развитию наших дружественных отношений. Когда люди общаются друг с другом, всегда возникает больше возможностей лучше понять традиции, культурные особенности страны, в которой они живут, и установить теплые личные отношения, которые всегда были одним из основополагающих фундаментов нашей дружбы. Мы всячески будем поддерживать такие контакты.

Отмечаем, что вьетнамская диаспора заинтересованно относится к сотрудничеству с нашими соответствующими структурами – Федеральной миграционной службой (ФМС) и Министерством иностранных дел России. Мы делаем все, чтобы те, кто на законных основаниях работают в Российской Федерации, чувствовали себя максимально комфортно, имели возможность изучать русский язык, знакомиться с российскими традициями, культурой и искусством.

Конечно, есть случаи незаконной миграции. Мы вместе с вьетнамскими товарищами по линии ФМС России стараемся эти вопросы урегулировать. В наших и ваших интересах, чтобы те, кто хотят жить и зарабатывать в России, делали бы это на законных основаниях. В таком случае их права будут защищены. Любые незаконные попытки проникнуть в Российскую Федерацию создают проблемы, в том числе для самих этих людей – иногда они попадают к «нечистоплотным» бизнесменам, которые их используют как рабочую силу, но совершенно не обеспечивают их права. Эта тема является важным компонентом нашего постоянного диалога. Отмечаем существенный прогресс в решении имеющихся проблем. Убежден, что все остальное мы тоже урегулируем.

Вопрос: В этом году наши страны отмечают знаменательные даты – годовщину установления дипломатических отношений и 70-летие Победы в Великой Отечественной войне. Что бы Вы могли пожелать нашим слушателям?

С.В.Лавров: В этом году у нас немало памятных дат. Во-первых, 65-летие установления дипломатических отношений между Россией и Вьетнамом, о чем мы уже говорили. Во-вторых, 9 мая в Москве мы будем отмечать великое событие – 70-летие Победы, на празднование которого приглашены многие руководители иностранных государств. Признательны Президенту Вьетнама Чыонг Тан Шангу за подтверждение участия в этих торжествах. За несколько дней до 9 мая будет отмечаться 40-летие освобождения Юга Вьетнама, а осенью 2015 г. – годовщина создания независимого вьетнамского государства. По этим поводам у нас есть планы двусторонних мероприятий, запланировано участие наших стран в многосторонних церемониях. Убежден, россияне и вьетнамцы достойно отметят эти праздники.

Мы едины в том, чтобы использовать эти даты не только для того, чтобы отдать дать дань памяти павшим за свободу и независимость России, Вьетнама, Европы, Азии и всего мира, но и напомнить о недопустимости попыток искажать исторические факты, переписывать историю в угоду сегодняшней политической конъюнктуре, предавать забвению подвиг отдавших свои жизни за свободу и независимость и, как порой делают некоторые, пытаться поставить победителей на одну «доску» с теми, кто развязывал агрессивные войны и продвигал человеконенавистнические идеологические установки.

Говоря о праздниках, не будем забывать, что скоро наступает Новый год по лунному календарю. От всей души хотел бы поздравить всех вьетнамцев с этим событием, пожелать здоровья, счастья, благополучия и всего самого доброго!
 

Attachments

  • 1s.jpg
    1s.jpg
    57.8 KB · Đọc: 117

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Mùa đông trắng xóa ở xứ sở Bạch Dương luôn đẹp nhưng cũng đầy thử thách cho những người Việt đang gắn bó với mảnh đất này.

Mùa đông nước Nga kéo dài đến nửa năm, từ tháng 10 tới tháng 3, với đêm thì dài mà ngày thì ngắn. Từ 16, 17h, trời đã tối, và mãi tới 8, 9h sáng hôm sau mới rõ mặt người.

Nước Nga nổi tiếng là một trong những xứ sở lạnh nhất trên thế giới với nhiệt độ có khi lên tới -55, -60 độ C ở vùng phía Bắc cực. Ở các vùng khác trên toàn lãnh thổ Nga, nhiệt độ cũng dao động từ 0 đến -40 độ C.

Với những người Việt đang sinh sống tại đây, những bông tuyết đầu mùa bao giờ cũng khiến tâm hồn họ có đôi chút xao động. Mùa đông Nga luôn đẹp nhưng cũng đầy thử thách bởi thời điểm này, việc buôn bán làm ăn cũng khó khăn hơn.

Hầu hết người Việt sang Nga từ thời hợp tác lao động vào đầu những 1980 hay đến du lịch từ những năm 90 cho tới nay rồi ở lại làm ăn sinh sống.


Thời ấy, giữa nhiệt độ -20, 30 độ C lạnh cóng tay, bà con phải dậy từ sáng sớm đi lấy hàng và bươn bả ngoài chợ trời để tìm chỗ bán hàng. Dù đã đi giày lót lông nhưng họ phải lót thêm bìa các-tông trên tuyết đứng cho khỏi tê chân. Hai bàn tay xoa vào nhau, hít hà cho đỡ buốt dù đã đi găng tay dày.


Thời gian qua đi, cái khắc nghiệt của mùa đông Nga dần trở thành một phần thân thiết và gần gũi trong cuộc sống của họ.

Khi một mùa xuân nữa sắp về trên quê hương thì nơi xứ tuyết xa xôi, người Việt vẫn đang trải qua những ngày đông lạnh giá. Trong nỗi chạnh lòng vì nhớ nhà, họ cũng không tránh khỏi lo âu trước những biến động của xã hội.

Những ngày này, đồng rúp bị mất giá. Tại Moscow, lượng khách vào ra mua bán thưa thớt. Một số cơ quan đang giảm biên chế. Cuộc sống đang là bài toán khó cho không chỉ người Nga mà cả người Việt nơi đây.

Tuy nhiên, bất chấp những khó khăn, hàng trăm nghìn người Việt vẫn gắn bó bao năm qua với nước Nga và những con người Nga nhân hậu. Không ít người Việt đã thành đạt và làm giàu từ chính mảnh đất này. Cũng giống như mùa đông nước Nga, khắc nghiệt nhưng vẫn thơ mộng và để lại nhiều hoài niệm.


Võ Hoài Nam
Nguồn: VnExpress
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Trong căn hộ đi thuê ở quận Ba Đình, Hà Nội, của Valentina Androsova, cô gái đến từ Siberia, mọi đồ vật đều được dán thêm tờ giấy nhớ, bên trên có ghi một từ tiếng Việt.
Cô cũng chép đi chép lại phụ đề bài hát karaoke ra giấy rồi đọc nhiều lần, từ nào không hiểu thì tra từ điển. Đó là cách học tiếng Việt của nữ sinh người Nga 21 tuổi.

Sau ba năm học tiếng Việt, giờ, Valentina và đồng hương Kirill Polukhin (27 tuổi), sinh viên năm ba khoa Việt Nam học, Đại học Hà Nội, đã có thể trò chuyện vui vẻ với người bản địa.

Không biết gì về Việt Nam, Valentina quyết định khám phá dải đất hình chữ S để hiểu thêm đất nước mà nhiều bạn bè của cô nói là vẫn còn chiến tranh. Ấn tượng với hình ảnh "chiếc nón bài thơ" và "cây lúa", Valentina xin bố mẹ sang Việt Nam sau khi tốt nghiệp trung học. Họ đồng ý và để cô tự chọn lựa cuộc sống của mình.

Valentina kể chuyện học tiếng Việt:

Bạn cùng lớp của cô, Kirill, quê ở thành phố Vladivostok, là con một và từng là sinh viên ngành kinh tế năm thứ hai của Đại học Quốc gia Viễn Đông. Một người bạn cùng trường của Kirill học tiếng Việt kể rằng tiếng Việt "rất thú vị" khiến cậu tò mò. Bỏ ngành kinh tế "khó nhằn", Kirill đăng ký học tiếng Việt một năm ở trường. Sau khi sang Việt Nam du lịch, Kirill quay lại và trở thành sinh viên của Đại học Hà Nội.

Kirill cho biết cô giáo ở khoa rất nhẹ nhàng và nhiệt tình. Cô giải thích cho Kirill và các bạn từ mới, đồng thời hướng dẫn dùng trong từng văn cảnh phù hợp. Nếu học sinh chưa hiểu, cô sẽ đưa ra tình huống hoặc vẽ lên bảng.

Kirill tiết lộ cách học tiếng Việt của cậu là kết bạn rồi "chat chít trên mạng".

"Em copy phần vừa chat ra để đọc lại. Bây giờ xem phần lịch sử trò chuyện thấy trước đây mình viết sai rất nhiều", Kirill chia sẻ.


Kirill từng đặt chân tới rất nhiều nơi ở Việt Nam và dự định sẽ làm trong lĩnh vực du lịch sau khi tốt nghiệp khoa Việt Nam học ở Đại học Hà Nội. Ảnh: NVCC.

Chàng trai người Nga thích nghe nhạc của ca sĩ Mỹ Tâm và Hồ Ngọc Hà, thậm chí còn đặt chuông chờ điện thoại là một ca khúc Việt. Ngoài ra, cậu cũng đọc báo tiếng Việt và thường xuyên đọc VnExpress.

"Em học ngữ pháp tốt, nhưng không nói được vì không có môi trường. Sau khi sang Việt Nam, em có cơ hội để phát triển ngôn ngữ", chàng sinh viên 27 tuổi nói.

Valentina tỏ ra khâm phục Kirill bởi anh bạn này biết rất nhiều thành ngữ Việt Nam và đọc các sách tiếng Việt. Kirill thường lên phố Tràng Tiền mua truyện cười và truyện cổ tích Việt Nam, dù lúc đầu đọc không hiểu "cười chỗ nào".

Cảm giác của 'người ngoài trái đất'

Từng học tiếng Việt 7 năm nhưng Roman, đến từ thành phố Saint Petersburg và hiện làm việc tại Việt Nam, cảm thấy vất vả khi phát âm sao cho đúng. Lúc đầu học, Roman thấy vui nhộn vì nhiều từ tiếng Việt giống từ nói tục tiếng Nga.

"Tôi tự học tiếng Việt bằng cách nghe nhạc, nghe và đọc tin tức, giao tiếp với các bạn Việt Nam. Cách học cũng phụ thuộc vào mục đích: cải thiện khả năng nghe, nói, đọc hoặc viết", Roman giải thích.

Học tiếng Việt với cô giáo ở miền Bắc, nhưng giờ Roman lại làm việc ở miền Trung. Sự khác biệt về ngôn ngữ giữa hai vùng miền khiến Roman nhiều phen bối rối.

"Tôi cảm thấy mình giống như người ngoài trái đất vì không hiểu giọng nói của người miền Trung, hơn nữa, một số từ khác nhau như cái thìa ở miền Bắc và cái muỗng ở miền Trung, hoặc câu "đi đâu đấy", miền Trung là "đi mô rứa". Dần dần tôi đã quen và giờ thì hiểu rất nhiều rồi", Roman chia sẻ.

Còn Valentina và Kirill đến giờ vẫn chưa khắc phục được việc nhầm lẫn khi dùng dấu. Ngoài ra, cách xưng hô của người Việt có nhiều cấp bậc và danh xưng khiến cả hai lúc đầu bị bối rối.

"Lúc mới tới Việt Nam, em gọi tất cả mọi người là cô, cả nam và nữ. Sau đó, em mới biết cô là phụ nữ còn chú là đàn ông. Em còn gọi một ông già là chị. Thấy mọi người xung quanh cười, em biết mình nói sai", Valentina cười vui vẻ.

'Em được đối xử như ngôi sao'

Hàng ngày, Valentina tới trường bằng xe máy, còn Kirill đi xe buýt từ nhà trọ ở Kim Mã. Valentina thích đi xe máy cho nhanh "vì xe buýt phải đợi lâu lại có mùi". Lúc mới đi xe, cô hay bị ngã và đâm vào xe phía trước do chưa quen.

Năm đầu đến Việt Nam, Valentina ở trong ký túc xá. Không dám thử đồ lạ, cô chỉ ăn bim bim, bánh mỳ, mỳ tôm và thịt hộp. Giờ, Valentina tự nấu ăn và có thể nấu thành thạo bữa cơm của người Việt gồm rau muống xào tỏi, thịt xào và trứng. Kirill khoe mình thích ăn nem và cuốn nem rất giỏi. Cậu không nấu ăn ở nhà mà hay ăn "cơm bụi".


Valentina (phải) mặc áo dài Việt Nam đi đỡ lễ đám cưới của bạn. Ảnh: NVCC.

Valentina thường về nhà vào kỳ nghỉ hè, còn Kirill đã hơn hai năm qua chưa về thăm bố mẹ. Hàng ngày, cậu nói chuyện với họ qua điện thoại, skype hay viber cho vơi nỗi nhớ nhà. Bố mẹ ủng hộ và "chỉ hơi buồn" khi Kirill quyết định sang Việt Nam sống một mình.

"Bố mẹ em còn trẻ và vẫn đi làm. Họ lo lắng khi em phải sống một mình ở đất nước khác. Lúc mới đến Việt Nam, em rất nhớ nhà, không quen ai để chia sẻ niềm vui, nỗi buồn", Kirill tâm sự.

Nhiều năm ở Việt Nam, Valentina, Kirill và Roman có đông bạn Việt. Bạn gái Kirill là người Việt và hiện cũng là sinh viên. Kirill thường nhờ cô giải thích những cụm từ khó hiểu. Kirill thích đi du lịch và hay tự khám phá một mình. Kirill từng tự bắt xe khách từ Hà Nội về nhà bạn ở Hải Dương chơi dịp Tết.

Với Valentina, cô nhớ mãi trải nghiệm thú vị và lạ lẫm khi mặc áo dài đi đỡ lễ cho một người bạn Việt Nam.

"Em mặc áo dài rất đẹp nhưng quần chật quá nên người ta phải may thêm một đoạn vải vào. Em cùng các bạn đỡ mâm lễ và trao tiền lì xì cho nhau. Rất thú vị vì ở nước em không như thế", Valentina nhớ lại.

Tình cảm và sự thân mật của gia đình người Việt khiến Valentina và Kirill cảm thấy ấm áp. Valentina từng ăn ba cái Tết ở gia đình người Việt và mê món bánh chưng rán. Những dịp nghỉ dài, cô cũng được mời về nhà bạn chơi.

"Chủ nhà nấu nhiều món ăn như để đón tiếp một người rất quan trọng. Em thấy mình như một ngôi sao. Mọi người đến rất đông và ngồi xung quanh em hỏi chuyện vui vẻ. Ai cũng rất lịch sự và thân thiện", Valentina kể.

Những lúc rảnh rỗi, Valentina cùng bạn đi khám phá phố phường Hà Nội và ăn món ăn vặt. Cô mê món ốc xào, bánh xèo và thường ăn sáng bằng xôi.

Để có thêm tiền chi tiêu, Valentina làm hướng dẫn viên cho người Nga sang Việt Nam du lịch, còn Kirill dạy tiếng Nga cho sinh viên Việt. Anh chia sẻ dự định vào Sài Gòn làm trong lĩnh vực du lịch sau khi tốt nghiệp. Valentina chưa biết chắc sẽ làm công việc gì nhưng cũng muốn thử sức ở mảng du lịch vài năm, trước khi "xê dịch" sang nước khác.


Kirill (ngoài cùng bên trái) và Valentina đi ăn món vỉa hè cùng bạn bè. Ảnh: NVCC.


Cô Trần Lê Phương, chủ nhiệm lớp 1VN12, khoa Việt Nam học, ĐH Hà Nội, cho biết thông thường học hết năm thứ nhất, sinh viên nước ngoài có thể giao tiếp được với người Việt. Trình độ tiếp tục được nâng cao ở các năm tiếp theo và đến năm thứ 4, các em sẽ được học chuyên ngành.

"Valentina và Kirill là những học sinh chăm chỉ, tư duy tốt. Vốn tiếng Việt của Kirill tốt hơn, còn Valentina lại rất thích nói. Điều khiến tôi ấn tượng nhất với hai sinh viên này là họ có thái độ học tập tích cực. Các bạn phản ứng rất nhanh với thông tin cô giáo đưa ra. Ví dụ, khi cô nói tới điều gì, các bạn sẽ hỏi lại để xác nhận, thậm chí hỏi rất nhiều", cô Phương cho hay.

Lớp cô Phương có 24 sinh viên đến từ nhiều quốc gia như Nga, Nhật, Lào, Trung Quốc và Palestine. Theo cô, do sống xa gia đình và ít khi về nhà nên họ rất đoàn kết và chia sẻ. Nhiều sinh viên trong lớp rất năng động khi vừa đi học, đi làm, vừa tham gia cộng tác với đài truyền hình. Ngoài ra, các du học sinh cũng hào hứng tham gia nhiều hoạt động của trường.

"Các em thân thiết với cô giáo như những người bạn", cô Phương cho hay.

Bình Minh
Nguồn: vnexpress.net
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Hằng năm, ngày lễ sinh viên Nga được tổ chức rất công phu và hoành tráng. Mỗi năm một địa điểm khác nhau nhằm tránh sự nhàm chán và tạo cơ hội cho các sinh viên được đi và tham quan nhiều hơn.
Năm nay trường Đại học Tổng hợp Quốc Tula đã phối hợp với chính quyền địa phương và trường Đại học Hóa Novomosckov tổ chức buổi lễ kỉ niệm ngày sinh viên tại sân trượt băng trong nhà hiện đại – Anniversary.

Vừa trải qua đợt thi học kì nên hầu hết tâm trạng của các sinh viên rất hào hứng nhưng cũng khá mệt mỏi vì kì thi ở bên này làm rất nghiêm ngặt và việc chuẩn bị cho nó phải được chăm chút cụ thể. Và ngày lễ sinh viên được tổ chức có lẽ là liều thuốc bổ đánh thức tinh thần còn khá uể oải tìm lại được sự hứng khởi và tươi vui nhằm chuẩn bị tốt cho học kì 2 đầy gian nan.

Nếu như năm ngoái ngày sinh viên được tổ chức tại công viên trung tâm thành phố Tula thì năm nay địa điểm mới được lựa chọn là thành phố Novomosckov – Nằm cách xa thành phố Tula gần 1 giờ đồng hồ đi xe ô tô. Novomosckov vẫn thuộc địa phận của tỉnh Tula, nhưng vì lãnh thổ quá rộng nên người ta chia ra làm nhiều bang nhỏ, mỗi bang lại có một thành phố riêng.

Novomosckov thu hút sinh viên với dáng vẻ đơn sơ, không năng động và sầm uất như thành phố Tula nhưng bù lại nếu ai muốn cảm giác tĩnh lặng, có thể tìm về đây cho các kì nghỉ như mùa đông, mùa hè.

Ở đây có một trường đại học có tên gọi quen là Hóa Novo, quy tụ kha khá sinh viên Việt đang theo học nơi đây.

Vẫn như mọi năm con số đăng kí tham gia ngày lễ của du học sinh vỏn vẹn 10 người, một phần vì số lượng cho phép có hạn, phần nữa vì nhiệt độ ngoài trời trong thời gian này khắc nghiệt -15 độ C.

Còn về sinh viên Nga, với sự năng động và thích giao lưu nên có rất đông sinh viên Nga tham dự buổi lễ này. Có tận hai chiếc xe bus đưa đón miễn phí cho các sinh viên.


Quang cảnh tòa nhà trượt băng hiện đại được trang bị những thiết bị mới. Sân trượt băng này không chỉ cho sinh viên mà còn cả người dân, trẻ em muốn đến đây trượt băng mà không sợ lạnh, sợ rét.

Bên trong sân trượt băng.
Đây là điều kiện cực kì thuận lợi cho những ai sợ rét, không chịu được lạnh lâu mà lại muốn trượt băng. Nhiệt độ trong sân trượt chỉ hơi lạnh một chút nhưng đây xứng đáng là sân trượt băng hiện đại của thành phố Tula.
Đến dự buổi lễ hôm nay không thể thiếu các gương mặt khách quan của trường đại học Tổng hợp Quốc gia Tula và đại học Hóa Novomosckov và chính chính quyền thành phố Novomosckov.




Những trò chơi ngoài trời chính là những hoạt động làm ấm cơ thể trước khi vào sân trượt băng. Các trò chơi như kéo co chỉ có 2 người, ngồi ván trượt… đều diễn ra rất đông vui, phấn khởi.
Du học sinh Việt cũng hào hứng cổ vũ cho các đội chơi.
Rõ ràng trong tiết trời lạnh giá này bánh ngọt và trà nóng nhiều hương vị là điều không thể bỏ sót.


Ảnh: Những cú ngã, té nhào là điều rất đỗi bình thường với các sinh viên từ các nước không có điều kiện trượt băng, tuyết.

Nơi quy tụ nhiều màu da sắc cờ trên thế giới


Du học sinh Việt tươi cười rạng rỡ mặc dù khá mệt



Nữ du học sinh chụp ảnh kỉ niệm bên ông mặt trời

Snh viên Việt chăm chú theo dõi các trò chơi

Sinh viên đến từ châu Á và châu Phi hào hứng thử mình trong bộ môn hoàn toàn mới này.


Kết thúc ngày lễ dành cho sinh viên ai cũng tiếc nuối nhưng bù lại có một ngày nghỉ thật bổ ích và lý thú. Hẹn các bạn vào dịp năm sau trong một không gian mới, ấm cúng hơn, vui tươi hơn.
 

Khiêm Hạ Thái Sơn

Quản lý thực tập
Thành viên BQT
Сотрудник
Cô bạn Nga đó khá dễ thương, trước giờ mình vẫn nghĩ chỉ có người Việt thích sang Nga thôi, ai ngờ lại có bạn muốn gắn bó cuộc sống của mình tại Việt Nam...

Thực ra đối với người lao động tại Nga thì muôn vàn khó khăn, người vui nhất có lẽ là sinh viên Việt Nam sang học bên đó, Tiền phụ cấp là tiền đô và giờ thì đồng rup mất giá...cái vui của mình thì lại là cái thiệt của đồng bào, mình vẫn nghe thấy những mảnh đời bất hạnh làm lụng vất vả bên đó chỉ đủ ăn không có nhà cửa, dựng lều ở tạm, chỉ mơ ước mua nổi chiếc vé máy bay mà về nước mà không được...
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник
Câu chuyện cảm động này, tôi tình cờ (mà cũng có thể do có duyên) được gặp trong một lần đi mua sắm tại một TTTM ở thành phố Saint Petersburg - LB Nga. Tình cờ ghé vào một cửa hàng, ấn tượng ban đầu khi tôi bắt gặp ánh mắt của một cô nhân viên bán hàng, với đôi mắt to, đen tuyền, khuôn mặt xinh xắn, dễ thương và có nét hao hao giống người Châu Á.
Và cũng chỉ dừng lại ở những ấn tượng đó, tôi tiếp tục đi sâu vào bên trong cửa hàng để chọn cho mình những món đồ ưng ý. Sau khi thanh toán tiền mua hàng, tôi toan rảo bước ra về. Chợt… tôi bắt gặp ánh mắt đang nhìn tôi, ánh mắt của cô nhân viên bán hàng mà tôi gặp lúc vào, nhưng lần này, trong ánh mắt đó có gì đó e thẹn, ngại ngùng. Cô gái đó tiến lại gần và hỏi tôi một số câu bằng tiếng Nga, và tôi cũng vui vẻ trả lời. Khi biết tôi là người Việt Nam, cô gái đã rất cảm động, rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào nói: "Em cũng là người Việt Nam và cha của em là người Việt Nam".

Qua câu chuyện thì tôi được biết Ngọc (tên của cô gái) đang muốn tìm người cha của mình. Ngọc đã nói chuyện với tôi rất nhiều và mong muốn được tôi giúp đỡ để có thể được gặp lại cha. Ngọc kể:
Cha của Ngọc tên là ФИ КЫОНГ НГОК, theo tiếng Việt thì có thể là Phí Ngọc Cường, sinh khoảng năm 1960 tại Thái Nguyên. Ông sang Nga vào khoảng năm 1990 làm công nhân tại nhà máy luyện kim Severstal (Северсталь) tại thành phố Cherepovets (Череповец), tỉnh Vologda (Вологда) – một tỉnh nằm ở phía tây bắc nước Nga.
Ông Cường quen và yêu bà Natalia Sukhareva (Сухарева Наталия Анатольевна). Cô bé Ngọc chào đời ngày 04.10.1993. Ban đầu giấy khai sinh của Ngọc ghi tên cô là Ксюша Нгок Кыонговна. Sau đó đổi thành Вивьен Нгок Кыонг.
Theo cách gọi tên của người Nga thì lần lượt sẽ là: họ + tên của bố + tên. Nếu đúng như vậy thì cha của cô tên là Cường. Dịch tên của cô bé ra tiếng Việt thì sẽ là Viên Ngọc của Cường. Có thể hiểu rằng ông rất yêu cô bé, coi cô là báu vật của mình.
Gia đình họ sống trong căn hộ 412, nhà số 53, phố Metallurgov (улица Металлургов, дом 53, квартира 412). Sau này ông Cường mở cửa hàng bán quần áo ngoài chợ. Khoảng năm 2005-2006 ông về Việt Nam sau khi hết hạn visa. Từ đó đến nay không ai liên lạc được với ông nữa.
Cô và mẹ đã chuyển tới Saint Petersburg được 4 năm. Hiện nay cô là nhân viên bán hàng tại trung tâm thương mại.
Ngọc có quen một vài người bạn Việt Nam ở xa. Cô lại không biết tiếng Việt. Cô rất mong mỏi được gặp lại cha của mình. Cô nói có thể cha cô đã có gia đình riêng, nhưng cô chỉ muốn biết cha mình hiện tại ra sao. Bốn năm nay - từ khi bắt đầu có ý muốn tìm cha, cô đã ăn chay niệm Phật và hi vọng Trời Phật phù hộ cho cô được gặp lại cha mình. Và khi có tin tức về cha, cô sẽ về Việt Nam hoặc bất cứ nơi nào trên thế giới này mà ông đang sống để có thể được gặp lại cha, được cảm nhận tình phụ tử thiêng liêng. Bởi, từ sâu thẳm trong trái tim: cô rất yêu cha.
Mọi sự tình cờ có lẽ không phải do ngẫu nhiên mà là do cái duyên trời định. Thật may mắn khi tôi được gặp Ngọc, được nghe câu chuyện tình phụ tử cảm động của Ngọc. Và sẽ thật hạnh phúc hơn, khi bài viết này cùng với sự chung tay của cộng động giúp cho cha con Ngọc được gặp lại nhau. Khi đó điều ước sẽ trở thành sự thật bằng phép màu của sự yêu thương.

Tác giả: Kim Hương - Saint Petersburg - LB Nga
Số điện thoại của Ngọc: +7 981 7882446 hoặc +7 906 2678999.
Ảnh: Do nhân vật cung cấp





Ngọc hiện nay


Ngọc và mẹ của cô


Cha của cô là người đàn ông bên trái, không rõ mặt

Ngọc, mẹ của cô, 1 người bạn của cha và con gái của người bạn đó. Bức ảnh do cha của Ngọc chụp
 

Khiêm Hạ Thái Sơn

Quản lý thực tập
Thành viên BQT
Сотрудник
Vinh ơi, cô ấy xinh quá, nếu anh liên hệ được cha cô ấy thì....anh có được phép trồng cây si trước nhà cô ấy không??? Em hỏi hộ anh với!!!!! =)))))))))))))))
 
Top