Hãy Dịch Thơ Tiếng Nga !

vinhtq

Quản lý chung
Помощник

Nhà thơKharlampeva Natalia Ivanovna thăm vịnh Hạ Long, 2012




Maivanphan.vn: Dịch giả Nguyễn Thị Kim Hiền vừa mail cho tôi chùm thơ (10 bài), do Nhà thơ Kharlampeva Natalia Ivanovna dịch từ bản dịch nghĩa của Dịch giả, Nhà thơ Nguyễn Quốc Hùng, Nhà Việt Nam học Svetlana GlazunovaEvgenhevna. Đây là quà tặng quý giá của các Nhà thơ, Dịch giả đáng kính đã dành cho tôi và các bạn yêu thơ am tường ngôn ngữ Nga trong những ngày đón xuân Ất Mùi này. Tôi xin trân trọng cảm ơn Nhà thơKharlampeva Natalia Ivanovna, Dịch giả Nguyễn Thị Kim Hiền, Dịch giả, Nhà thơ Nguyễn Quốc Hùng và Nhà Việt Nam học Svetlana GlazunovaEvgenhevna đã dành thời gian, tâm huyết cho việc dịch thơ của tôi sang Nga ngữ!

Nhà thơKharlampeva Natalia Ivanovna, hội viên Hội Nhà văn Liên bang Nga, Thư ký điều hành Hội NV LB Nga. Nhà thơ nhân dân-công dân văn hóa danh dự nước cộng hòa Xakha (Yakutchia). Chủ tịch điều hành Hội Nhà văn nước cộng hòa Xakha (Yakutchia) từ năm 2003. Bà có thơ đăng từ năm 1975, đến nay đã xuất bản hơn 10 cuốn sách...


Được sự đồng ý của Dịch giả, Nhà thơ Nguyễn Quốc Hùng (chủ biên), chúng tôi xin gửi đến Quý Bạn bài thơ song ngữ Nga – Việt tiếp theo, có tên “Вариации о вороне – Biến tấu con quạ”.





Nhà Việt Nam học Svetlana Glazunova





Dịch giả, nhà thơ Nguyễn Quốc Hùng




Вариации о вороне



Дыхание смерти тянет фитиль к зениту.
Ярко сияет ворона.




*




Рождение


После крика вороны


Уход, которому нельзя сопротивляться.


Сверток открыт.


Нескрываемая деградация.


Лекарь сжигает свои книги в конце сада,


Срок годности всех новых лекарств на складе уже истек.


Колдуньи несут наказание.


Их рты стянуты железными крюками.




Рождение


Когда колокол внезапно падает


Накрыв с головой старого слугу в храме,


Рыба лишает себя жизни, прыгнув в облака,


Там поперек неба натянута сеть с сотнями тысяч крючков.




Рождение


Чернила и кровь под ногами,


В горле и бронхах застыла сгустками,


Росчерк один на первой странице


Просочился на целую тысячу страниц книги.




Ворона бросается с высоты


На двух своих острых крыльях


Нацелившись на мертвую добычу


Разрывая воздух свистом крыл,


И ветры не успевают


Его остановить.




*




Взгляды вынимает из глазниц


Разрезает язык и вытаскивает,


Сушит под солнцем уроки устной речи,


Отрывает плоть кусок за куском,


Четыре конечности отделяет,


Обнажает все внутренности,


Остается только череп,


Чтоб покрыться мхом


Невозможно написать эпитафию.




*




Вороне снится,


что все смерти распланированы,


после крика вороны


все добровольно легли вниз.




*




Ворона влетела в комнату


палец бессильно поднимается наверх


как дуло ружья,


как лезвие секиры


и может быть,


даже как мотыга,


а может, просто твердый палец,


скорее замерзший,


затем покрытый льдом,


затем полностью растаявший.




*




Не приближайся к тени,


это ворона,


распускающая крылья на закате, на рассвете,


когтями цепляется за ветер,


перемалывая, измельчая сухие листья,


ломая выступающие ветви.




Поэт укрылся в тени.


Каждая буква выдолблена из глаз




*




Надо смотреть


на вещи


пристально,


потому что в мгновение ока


может обрушиться


воронья тень




Моя же тень


не подает голос,


боясь превратиться в цыпленка.




*




Несколько людей поднимаются из толпы, в черных одеждах и черных масках. Они бегут и хлопают руками по бокам. Они пытаются поднять голову вверх. Черная тень стелется над землей.




*




Сидя на дереве после сытной трапезы, объевшаяся ворона дремлет, и снится ей, что каждый кусок пищи, которой набит ее зоб, превращается в яйцо. Воронята гурьбой выбираются из пяти органов чувств и тут же устремляются вниз на охоту за добычей, повинуясь инстинкту хищников.




*




Страдания оглядываются назад на жизнь, которую считают уже почти умершей. Пальто кричит до хрипоты, когда идешь мимо стола и шкафа. Телефон безмолвствует, погрузившись в сон. Скрепка открыла рот, стараясь спрятать свои клыки и когти. Ручка метлы цепляется за руку чернорабочей и тянет ее к мусорной яме. Поля шляпы на голове кричат в ужасе, затем склоняются вниз и объедают все лицо охранника. Никто не открывает ворота. Многие, тем не менее, находят вход.




*




Души, освободившиеся от тел, ищут путь назад, чтобы вернуться и вступить в бой против злобных ворон. После града пуль, не принесших смерть и не нанесших ран, благовонный дым от ароматных палочек стелется и растягивается, превращаясь в доску, на которой написано первое слово нового урока.




*




Это последняя строка завещания:


«Начинайте церемонию небесного погребения в момент, когда появится тень вороны».




*




Ночная тень постепенно проникает в утробу вороны.




И нас подводит утроба вместе с голодной рекой. Капли мутной воды пытаются проникнуть сквозь щели между волокнами ткани. Гладь воды сдерживает колебания, желая сохранить тени людей. Уже зажегши спичку, вспоминаешь, что фитиль далеко. Вскинь руки вверх, возвысь свой одинокий голос в темноте.




Недомогание мучает ворону всю ночь.




От ужаса кричит.




Впервые звук улетает без эха.





















Biến tấu con quạ









Tử khí kéo ngọn bấc tới đỉnh trời


Con quạ rực sáng.




*




Khai sinh


Sau tiếng quạ kêu


Ra đi không cưỡng lại


Gói bọc được mở ra


Sự băng hoại không thể cất giấu


Thày lang đốt sách cuối vườn


Tân dược trong kho đều quá hạn sử dụng


Những phù thủy chịu hình phạt


Miệng bị đóng bởi những móc sắt




Khai sinh


Khi quả chuông rơi xuống bất ngờ


Chụp lên đầu người bõ già


Con cá nhảy vào đám mây tự vẫn


Buông ngang trời ngàn vạn lưỡi câu


Khai sinh


Mực đổ dưới chân và máu


vón cục ở yết hầu, phế quản


Viết một nét lên trang đầu


thấm suốt cả ngàn trang sách.




*




Bổ nhào từ đỉnh cao


Bằng đôi cánh sắc


Lấy tâm điểm xác chết


Chém toác bầu không


Gió hấp tấp không kịp băng bó.




*




Móc từ hốc mắt


những nhãn quan


Di ảnh là vật chứng


Mổ vào lưỡi


và kéo dài


Phơi dưới trời bài học khẩu ngữ


Bóc từng mảng thịt


Tháo rời tứ chi


Sổ tung lục phủ ngũ tạng




Hộp sọ vừa được dựng lên


Rêu đã phủ đầy


Không viết nổi những dòng bi ký.




*




Con quạ mơ


Mọi cái chết đều được sắp đặt




Sau tiếng quạ kêu


Ai đã tự nguyện nằm xuống.




*




Con quạ bay vào phòng


Một ngón tay giơ lên yếu ớt


Ý nói:


Đây là họng súng


Là lưỡi mác


Thậm chí cuốc thuổng


Thậm chí chính ngón tay rất cứng


Đúng hơn là đông cứng


Rồi băng đá


Rồi rữa tan.




*




Đừng đến gần bóng râm


Chúng là con quạ


Xõa cánh lúc hoàng hôn, rạng đông




Nanh vuốt bám gió


Xay nghiền lá khô


Bẻ những cành vượt




Nhà thơ trú trong bóng râm


Từng con chữ bị khoét mất mắt.




*




Trông


Sự vật


Trừng trừng


Bởi chớp mắt


Bóng quạ


Ập tới.




Bóng mình


Không cất tiếng


Sợ biến thành gà con.




*




Một số người trỗi dậy từ đám đông, khoác áo đen, mang mặt nạ đen. Vừa chạy, họ vừa đập cánh tay vào hai bên sườn. Đầu cố ngước lên. Bóng đen bay là là mặt đất.




*




Đậu trên chạc cây trong trạng thái bội thực và ngủ gật, con quạ mơ mỗi mẩu thức ăn đang nén chặt trong diều biến thành quả trứng. Đàn quạ con lũ lượt chui khỏi ngũ quan, lập tức sà xuống săn mồi theo bản năng của loài ăn thịt.




*




Những đau khổ tột cùng ngoái nhìn đời sống tưởng chừng đã chết. Áo khoác kêu thất thanh khi đi qua bàn tủ. Máy điện thoại im lìm ngủ. Chiếc kẹp ghim mở miệng cố giấu đi móng vuốt. Cán chổi móc vào tay người lao công, kéo chị ta về bên hố rác. Vành mũ trên đầu kêu thảng thốt, rồi cúi xuống rỉa hết mặt nhân viên bảo vệ. Không ai mở cổng. Nhiều người vẫn tìm được lối đi vào.




*




Những linh hồn thoát xác tìm cách quay về chiến đấu với loài quạ dữ. Sau những loạt đạn không gây sát thương, khói hương căng thành bảng, viết con chữ đầu tiên của bài học mới.




*




Đây là dòng cuối cùng trong một bản di chúc:


“Bắt đầu lễ Thiên táng lúc xuất hiện bóng quạ”.




*




Bóng đêm chui dần vào bụng quạ.




Cả chúng ta nữa, đang cồn cào cùng dòng sông đói khát. Những giọt nước đục tìm cách lọt qua khe vải. Mặt nước khổng lồ ghìm nén xao động, mong giữ lại bóng người. Bật que diêm rồi, vẫn nhớ ngọn bấc còn rất xa. Vung tay lên, nói to một mình trong bóng tối.




Con quạ khật khừ xuyên đêm


Thảng thốt kêu




Lần đầu tiên tiếng động ra đi không vọng lại.




M.V.P
 

masha90

Quản lý cấp 1
Модератор
Наш Друг
И нас подводит утроба вместе с голодной рекой. Капли мутной воды пытаются проникнуть сквозь щели между волокнами ткани. Гладь воды сдерживает колебания, желая сохранить тени людей. Уже зажегши спичку, вспоминаешь, что фитиль далеко. Вскинь руки вверх, возвысь свой одинокий голос в темноте.


Cả chúng ta nữa, đang cồn cào cùng dòng sông đói khát. Những giọt nước đục tìm cách lọt qua khe vải. Mặt nước khổng lồ ghìm nén xao động, mong giữ lại bóng người. Bật que diêm rồi, vẫn nhớ ngọn bấc còn rất xa. Vung tay lên, nói to một mình trong bóng tối.


Bình lun:


сквозь щели между волокнами ткани = lọt qua các khe hở giữa những thớ thịt.


Từ ткань trong y học còn có nghĩa là kết cấu da hoặc thịt, vì thế trong trường hợp này không thể dịch là vải (trong bụng quạ làm gì có vải!).
 

vinhtq

Quản lý chung
Помощник

Tranh của Họa sỹ Elena Kalashnikova (Nga)






Камень в русле горной реки



Лежит он спокойный,

безмолвный в потоке воды,

в потоке воды бурлящей и леденящей.


Это ли весна?

Цветущие ветки стелются

по тропинке старой,

и птицы поют

подпевая ручью.


Над камнем тень дерева колышется,

то солнце слепит,

то тенью накроет,

цветение диких цветов

вечно и неизменно.


И камень закрывает глаза,

позволяя потоку себя обнимать.

Быстроногие мартышки

В тени деревьев играют,

Капли дождя вездесущи –

Проникают везде, во все уголки души.


А облака застыли на месте,

только запах спелых плодов гуавы

ползет по лесу,

еж на месте стоит,

подняв свои иглы.


И вечен этот миг,

когда каждый на месте своем.






Dịch giả, nhà thơ Nguyễn Quốc Hùng





Đá trong lòng suối




Lặng yên cho nước chảy

Xối xả lâu lạnh toát mình đá


Mùa Xuân đấy sao?

Dây hoa leo đường mòn

Tiếng chim dội xuống róc rách


Bóng cây xao động tảng đá lúc râm lúc nắng

Sắc hoa dại kia sao bình yên mãi được

Đá nhắm mắt an nhiên nước cuốn


Mấy con voọc chà vá chân xám

Lại làm bóng cây dâng cao dập dềnh

Mưa bụi bay lung tung

Thấm ướt nơi sâu kín nhất


Mây dừng nơi mây

Mùi ổi chín thơm len lỏi trong rừng

Một con nhím xù lông bất động


Hơn hết lúc này

Ai hãy ở yên chỗ đó.








Nhà Việt Nam học Svetlana Glazunova





Бюльбюль




Птичка-невеличка бюльбюль

в красной шапочке своей

поет на дереве высоком.

Чиу...уит...хюит...ту ию...


Я представил клетку,

чтоб ее удержать

едва я дорисовал клетку,

как птичка улетела.


Я спешу за ней

и в движении этом

солнце обнимаю,

обнимаю ветер

но это не вечно!


Бюльбюль прилетит

поклевать гусениц,

спелые красные фрукты

и каплей воды насладиться.


Чиу...уит...хюит...ту ию...


Впрочем, может ей лучше

не возвращаться

Я ведь храню в душе ее песню.






Nhà thơ Natalia Kharlampeva





Con chào mào




Con chào mào đốm trắng mũ đỏ

Hót trên cây cao chót vót

Triu… uýt… huýt… tu hìu…


Tôi vội vẽ chiếc lồng trong ý nghĩ

Sợ chim bay đi


Vừa vẽ xong nó cất cánh

Tôi ôm khung nắng, khung gió

Nhành cây xanh hối hả đuổi theo


Trong vô tăm tích tôi nghĩ

Lát nữa chào mào sẽ mổ những con sâu

Trái cây chín đỏ

Từng giọt nước

Thanh sạch của tôi


Triu… uýt… huýt… tu hìu…


Chẳng cần chim lại bay về

Tiếng hót ấy giờ tôi nghe rất rõ.






Письмо флейте



Я дую в полую пустоту флейты,

темную, словно ад,

в поисках семи дорог к раю:

до, ре, ми, фа, соль, ля, си.


Каждая гамма улетает, хлопая крыльями,

покачиваясь в таинственно мерцающем семицветном свете,

и в каждой тени образ прекрасной флейты.

Позвольте мне вновь с волнением приблизить губы и дунуть.


Гаммы покинув басы, устремляются вверх,

отпуская в ночь бесчисленное множество ступеней звукоряда.

Я слышу эхо тяжелых шагов ночи,

которая поднимается тоже вверх,

перебирая каждый регистр.


Безмолвная Вселенная маячит в ночи.

Мягкие, нежные волны сообщают размытому берегу,

что я пока еще здесь, чтобы,

проснувшись поутру, встретить удачу.


Каждый темный угол души моей вбирает в себя звуки,

Вбирает звуки, как ребенок,что сосет молоко

из материнской груди,

звуки, которые несут свет.






Viết cho cây sáo



Tôi thổi vào lòng ống sáo tối đen địa ngục, để tìm ra bảy lối tới thiên đường: đồ rê mi fa son la si.


Từng âm giai vỗ cánh bay đi, chao nghiêng trong ánh sáng bảy màu lung linh huyền ảo, để những bóng tối kia cũng mang hình ống sáo, cho tôi lại ghé môi khắc khoải thổi vào.


Rời bè trầm chúng bay lên cao, rồi thả vào đêm bao chiếc thang cung bậc. Nghe âm vang bước chân của bóng đêm nặng nhọc, đang lần từng âm vực mà lên.


Vũ trụ lầm lì lơ lửng trong đêm. Những con sóng dịu mềm cho bên lở biết mình còn đó, để ban mai thức dậy gặp bên bồi.


Mỗi góc tối trong tôi đang ngậm lấy âm thanh như ngậm vào vú mẹ, từ miệng mình he hé ánh sáng bồng bế nhau thong thả tràn vào.


(Сборник стихов “Будь молчалив, течет вода...” – Rút từ tập thơ “Lặng yên cho nước chảy”)


Nguồn maivanphan. Vn
 

masha90

Quản lý cấp 1
Модератор
Наш Друг
Có những người khen đây là một hướng sáng tạo mới trong thơ, nhưng cũng có những người bảo: một mớ ngôn từ lộn xộn.

Ai mà biết được sự thật nằm ở đâu. Để đi từ điểm A đến điểm B có thể đi theo đường cao tốc phẳng lì và nhẵn bóng, mà cũng có thể là trèo qua vài quả núi rồi lội qua vài cánh đầm lầy. Người đi trên đường cao tốc nhàn nhã chắc gì hiểu được cái thú của việc leo dốc cheo leo và lội bùn ngập đến cổ.

Ở ta có nhà thơ HH (nhà thơ xịn, có thẻ hội viên của Hội nhà văn) có những câu thơ rất lạ:

“Em ơi gi*o hợp nơi đâu,
Về nằm gác vắng sắc màu đong đưa”.

Hoặc

“Tường vắng.
Khe.
Lông
…”.


Thú thật là mình chẳng hiểu tác giả những bài thơ kiểu này muốn nói gì. Cảm nhận của mình khi đọc xong những bài thơ kiểu này đại loại như sau:

“Chớp giật
Ùng oàng
Lao vun vút
Bồ câu phanh khự
Đủng đỉnh Cat Cat từng giọt không như
Niagara
Réo
Nổi da gà
Và hơn thế:
Thậm chí là gai ốc
Lang thang khắp chốn

Những lan man
Để lại vết hư vô…”
 

Hứa Nhất Thiên

Khách - Гость
Наш Друг
Người ta tưởng tượng ra đủ thứ để thõa mãn tâm hồn của mình .Thơ và nhạc là để gắn kết con người với con người với nhau .Ai hay làm thơ hay hát là muốn chứng minh bản thân mình không hề tách rời xã hội !!!
Thơ thì có hai loại : Một loại thời xưa các cụ làm để tặng nhau ,làm thơ không vì mục đích của bản thân .Còn một loại là để kiếm tiền sinh nhai để làm mình được nổi tiếng .Mục đích khác nhau thì ý thơ cũng khác nhau !!
 

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
thêm bài nữa nhé các bạn ơi !!!
Я придумал себя, расписал свою жизнь по минутам...

Саша Бест
Я придумал себя,
Расписал свою жизнь по минутам
Но в четырнадцать лет
Время сбилось с привычного ритма
Мне привиделось вдруг,
Что я, все-таки, нужен кому-то
Что пора отложить
Пожелтевшее лезвие бритвы

Я придумал себя
Идеальным для этой эпохи
По излюбленным схемам
Меняя изгибы-детали
Но в пятнадцать меня
Потянуло на стоны и вздохи
И привычные планы
Разбились, погнулись, упали

Я придумал себя
Недоступным для многих нюансов
Но в шестнадцать
Все страхи сомнений полезли наружу
Отсидев у психолога
Восемь заумных сеансов
Я вдруг понял, что, все-таки,
Сломлен, подавлен, не нужен…

Я придумал себя…
Нет, постой, это было иначе…
Опостыло расписывать жизнь
По часам и минутам…
Я придумал _тебя_,
Я стремился к нелегкой задаче
Я ведь должен узнать
Что такое _быть нужным кому-то_…

10.12.06
Tôi dựng cho mình thời gian biểu cuộc đời đến từng giây phút…

Sasa Bést

Tôi dựng cho mình,
Thời gian biểu cuộc đời đến từng giây phút
Nhưng năm mười bốn tuổi
Là khi đảo lộn nếp sống bình thường
Tôi bỗng thấy mình,
Dẫu sao cũng cần cho ai đó
Và đã đến lúc
Cất đi những bàn cạo hoen ố.

Tôi dựng mình
Thành mẫu người thời đại
Theo mô hình mình mến mộ
Cộng thêm chút biến tấu nhẹ nhàng
Nhưng vào tuổi mười lăm
Hấp dẫn tôi là những tiếng rên và nhịp thở
Và những kế hoạch thường ngày
Đã mất đi, bị bẻ cong hoặc là đổ vỡ

Tôi dựng mình
Thành bức tường chặn trước nhiều lắt léo
Và khi tôi mười sáu
Những nỗi nghi ngờ,sợ hãi đã lộ ra
Sau tám lần
Gặp bác sĩ thần kinh
Tôi cuối cùng cũng hiểu,
Áp lực trên người, rồi gục ngã ,là kẻ chẳng ai cần…

Tôi dựng mình….
Không, hãy khoan , hình như không đúng…
Đã chán ngấy vạch thời gian cho cuộc sống
Đến , từng phút từng giờ …
Tôi sáng tạo ra –EM-
Hướng đến mục tiêu khó đạt
Bởi vì tôi cần biết
Khi cần cho ai đó, người ta sẽ thế nào….
16/2/2015
 

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
tiếp tục chiến...
Я запомню тебя, чтоб найти через сотни лет

Саша Бест
Я запомню тебя, чтоб найти через сотни лет
Чтоб когда-нибудь вместе камин растопить стихами
С головой завернуться в коричневый мягкий плед
И заполнить разлуку известными нам штрихами

Я запомню тебя, чтоб при встрече тепло обнять
Чтоб насквозь пропитаться твоей пеленой прохлады
Чтоб за все эти годы друг друга простить… понять
Чтобы взять кочергу и собрать угольки баллады

Я запомню тебя, чтоб при встрече легко солгать:
«Я совсем не скучал в этом обществе светских пташек
И вообще, ты прости, мне к другой пора убегать»
А в ответ: «Посмотри! Изумительна роспись чашек»

Я запомню тебя, чтоб больнее было терять
Чтоб кому-то сказать: «Извини, я влюблен в другую»
Чтобы ночью тайком целовать золотую прядь
И отчаянно - больно унизить тебя нагую…

22.05.07
 

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
Я вас увидел год спустя..
Саша Бест
Я вас увидел год спустя
Холодным утром, стертым стужей
И свет бескрылого огня
Из сердца вырвался наружу

Я вспомнил темные глаза,
Искусно выкованной стали
И виноградною лозой
На плечи волосы упали

Спросил: "Вы помните меня?"
И вы сказали: "Нет, простите"
И свет бескрылого огня
Навек застыл в пустом граните

И шепот памяти моей
В одно мгновенье оборвался
И я, все мысленно кляня,
Сказал: "Простите, обознался"

02.01.06
 

Phan Huy Chung

Thành viên thân thiết
Наш Друг
Я вас увидел год спустя..
Саша Бест
Я вас увидел год спустя
Холодным утром, стертым стужей
И свет бескрылого огня
Из сердца вырвался наружу

Я вспомнил темные глаза,
Искусно выкованной стали
И виноградною лозой
На плечи волосы упали

Спросил: "Вы помните меня?"
И вы сказали: "Нет, простите"
И свет бескрылого огня
Навек застыл в пустом граните

И шепот памяти моей
В одно мгновенье оборвался
И я, все мысленно кляня,
Сказал: "Простите, обознался"

02.01.06
Gặp em một năm sau
Sasa Best
Gặp em sau một năm
Buổi sáng lạnh tê tái
Có ngọn lửa le lói
Cháy trong tim bập bùng

Anh nhớ đôi mắt huyền,
Cố làm ra lạnh nhạt
Lọn tóc mây ngan ngát
Buông xõa trên bờ vai

Hỏi : “em còn nhớ tôi”
Em nói “Không, xin lỗi”
Và ngọn lửa le lói
Tắt trong đá muôn đời

Lời thầm thì trong tôi
Vỡ tan trong phút chốc
Vẫn cố tình gỡ gạc
“Xin lỗi, tôi nhận nhầm”

20/2/2015
 

Matador

Thành viên thân thiết
Наш Друг
  • Anh nhớ đôi mắt huyền,
    Cố làm ra lạnh nhạt
    -------------------
  • ---------------
    Vẫn cố tình gỡ gạc
    “Xin lỗi, tôi nhận nhầm”
hay quá bác PHC à , bác nghĩ ra vụ Nhấm cái bè này được lắm ! Bravo !
 
Top